Ngập toàn Hà Nội. Nhìn ảnh, đọc tin mà hoang mang đến lạ.Chẳng biết yêu Hà Nội từ lúc nào nữa. Chỉ biết Hà Nội khi chưa gặp là những “ngõ nhỏ, phố nhỏ”, là hương hoa sữa thơm nồng nàn nơi góc phố mùa thu. Là lá vàng bay, là khăn mỏng vắt hờ qua vai áo nhỏ.

Buồn vương phố cũ

Cảnh Hồ Tây.Ảnh Minh Họa
Ngập toàn Hà Nội. Nhìn ảnh, đọc tin mà hoang mang đến lạ.Chẳng biết yêu Hà Nội từ lúc nào nữa. Chỉ biết Hà Nội khi chưa gặp là những “ngõ nhỏ, phố nhỏ”, là  hương hoa sữa thơm nồng nàn nơi góc phố mùa thu. Là lá vàng bay, là khăn mỏng vắt hờ qua vai áo nhỏ.

Hà Nội còn là phố cổ lan lan tiếng chuông chùa. Những phố nhỏ như đi chưa hết một lòng bàn tay, mà vẫn đủ làm xao xuyến.

Và  tôi chạm mặt Hà Nội vào một thu, xa rồi. Hà Nội buổi ấy, âm thầm, len lén len nhẹ cái lạnh vào vai gầy. Thấy yêu thương và chừng như dễ xúc động như người yêu xa lâu ngày gặp lại. Giai điệu Hà Nội trầm lắng, phố Hà Nội nho nhỏ, xưa xưa. Tưởng chừng, Hà Nội chỉ gói gọn trong lòng bàn tay úp.

Thu ấy tôi ở dưới trời Hà Nội, yêu quá “khăn em bay hiu hiu gió lạnh”. Chầm chậm bên Hồ Gươm, chầm chậm ra phía Hồ Tây, lan mang hồn giữa hơi nước bốc nhẹ loang mặt hồ. Thấy thu sượt má qua môi, thu âm thầm chảy qua từng gương mặt chưa quen. Nghe thi thoảng hoa sữa nồng nồng nơi đầu mũi, rồi tan biến, rồi chớp nhoáng lại đến như trêu ngươi người lạ. Thu Hà Nội còn là những con đường vàng lá cây rơi, đẹp nao lòng.

Hà Nội thu còn là những ngày tôi ngồi một mình ở quán nước chè ngõ hẻm. Quán có bà cụ móm mém nhai trầu bên gốc cổ thụ. Chè mạn bốc khói với thanh kẹo lạc, ngồi ngắm thu thanh bình qua từng người, từng người qua phố.

Hà Nội còn có bạn tôi. Lẻ loi và bình dị trên căn gác nhìn ra phía Hồ Tây. Bữa buồn buồn, bạn dẫn tôi đi qua cánh đồng sen Quảng Bạ. Nhẹ nhàng giải thích sen Hà Nội mới là sen đủ 100 cánh. Mùa ấy, sen đã tàn ngày hạ, nhưng lá sen vẫn thơm ngan ngát nguyên một vùng trời đất lặng im.

Thu Hà Nội qua nhanh trong tôi, nhưng lại ở rất lâu trong lòng, trong nỗi nhớ, trong niềm day dứt âm thầm, hẹn một ngày thu sẽ trở lại Hà Nội, nhưng chưa được bao giờ nữa.

Thu Hà Nội qua nhanh, nhưng hồn thu thì ở lại mãi. Trong xanh Hà Nội trong tôi với những hẹn hò chưa tan được.

Hà Nội ngập. Phố cũng như sông. Không dám tin điều mình thấy. Những người, những xe ngập trong nước. Những con đường mệnh danh là đẹp nhất Hà Nội cũng lênh láng buồn. Hồ Gươm, hồ Tây, hồ Ngọc Khánh… nước tràn dâng, nơi này chỉ còn thấp thoáng bóng những băng ghế đá lạnh lẽo, co ro trong bao ngày ngập nước. Thông tin liên tiếp báo tin về người chết, người mất tích, Hà Nội thiếu thực phẩm, ô nhiễm trong nước…

Không dám tin điều mình thấy, cũng như không dám tin hồi Hà Nội mở rộng. Hà Nội mở rộng, đã mơ hồ nỗi sợ Hà Nội bay đi mất những thoáng phố, thoáng phường, những cũ xưa vốn làm bồn chồn những người yêu Hà Nội.

Không dám tin điều mình thấy. Chỉ thấy Hà Nội giữa mênh mông với chất chồng hoang mang, hoang mang kéo dài qua những ngày nắng nỏ Sài Gòn. Lòng dạ  phương Nam bồn chồn những ngày ngồi vọng kinh thành.

Mùa thu này, Hà Nội chỉ còn lại nỗi bề. Đông lại sắp đến nữa rồi, Hà Nội sẽ rét mướt những nỗi buồn.

Chỉ mong cầu, một mai Hà Nội nắng lên!

NHÃ MỸ


Về Menu

Buồn vương phố cũ

thuc bien va chuyen thuc biệt nghiệp và cộng nghiệp Thế hoc phat Có thực mới vực được Đạo sống cũng đầu 霊園 横浜 chữa tron çš Vua ảnh vượt qua nỗi cô đơn giả 18 tổ già da xá đa gayasata mi Tịnh và Thiền Hai hướng đi cùng một bạo 波羅蜜心經全文 Vì sao không nên ăn nhiều muối phuoc thiền định và thần chú quán thế âm ngũ åº Nên Điện Mộng đời khi tỉnh thấy là không Chú tiểu Những nhu cầu tâm linh của người sắp nen cái Ăn chay Phật ngày nghiệm Cà phê giúp giảm nguy cơ tiểu đường nhi tieu cành niệm phật một tháng phật di đà cho kỷ hieu 轉識為智 đối bản năng và lý trí theo quan niệm phật Nhận biết tình trạng sức khỏe qua làn ThẠy