Tập Những vần kệ nầy nhằm đề cao những đức tính cao quí, giúp người đọc hằng ngày tỉnh nhận vô thường, vô ngã. Nhận thức vô thường là quy luật để Sư Sống Thiên Nhiên thường vui, tươi, mới. Tinh tấn thực tập giữ thân tâm trong sạch, bỏ dính chấp, không sợ hãi, không mê tín cầu xin dựa dẫm, không tưởng luận mơ hồ. Dứt tham sân si, khởi tâm đại từ, lợi ích cho đời, sống an vui hạnh phúc. Nguyện cho tất cả chúng sinh khắp trong pháp giới dứt mê lầm, được lợi ích, thanh tịnh, an vui.
NGUYỆN HƯƠNG
Mười phương Hồi hướng
Như Lai Trí tuệ từ bi
Mười phương nhận thức
vô thường vô ngã nhân quả hiện tiền
Mười phương tỉnh thức
Dứt mê lầm ngã chấp đảo điên
Rõ nhân quả ba thời diển biến
Nguyện Tinh Thức Tinh Cần Chánh Niệm
Thắp Giới Định Huệ Giải thoát hương
Cung dưởng tam bảo khắp mười phương
Giới hương, từ bi
Dứt si tham sân, lợi ích chúng sinh
Định hương, Tỉnh thức
Làm chủ tư tưởng, không dính chấp
Huệ hương, nhận thức
Thân, thọ, tâm, pháp vô thường, vô ngã
Giải thoát hương, dứt mê tưỡng
Sự Sống Thiên Nhiên thuần tịnh an vui
Nguyện tâm hương tỏa mười phương
Tỏa khắp Chúng sanh toàn pháp giới
Đồng cảm nhận Thiên Nhiên Thực Tại
Xa rời tưỡng nghiệp, thoát trần mê
Tinh cần nhận thức Sự Sống đồng nhất
Tỉnh thức cơn mê ngã chấp đảo điên
***
HÀNH TRANG
Không một ai biết trước
Cái chết đến lúc nào
Tử thần không hẹn trước
Những gì mang theo đi?
Xác thân đã hư hoại
Tài sản đành bỏ lại
Danh vọng có nghĩa gì ?
Chỉ “Nghiệp” theo ta đi
Nghiệp ác oằn vai gánh
Vay trả phải cưu mang
Nghiệp thiện tâm nhẹ nhàng
Thường được vui an lạc
Thế nên sớm tỉnh giác
Dứt hẳn những việc ác
Việc lành cố gắng làm
Khiêm cung và vị tha
Biết đủ, ít ham muốn
Hỉ xả giận, ích kỷ
Hòa thuận, thương từ bi
Thân miệng ý trong sạch
Là hành trang người trí
***
NĂM GIỚI
Tâm từ bi: giới: trí tỉnh sáng
Không rượu say, bạc bài, ma túy
Không xem phim, sách, ảnh đồi trụy
Luôn tỉnh trí xét suy nhân quả
Tâm từ bi: giới: không nói dối
không tham gian nói thêm nói bớt
Không sân hận, hung ác hét, la
Không ganh ghét, vu oan, chia rẻ
Tâm từ bi: giới: không tham gian
Không ham muốn, tham tài sản người
Không mờ ám, lén lút trộm cắp
Không cưỡng đoạt, lấy của không cho
Tâm từ bi: giới: không tà dâm
Không đắm nhiễm, say mê dục lạc
Không sắc dục, tham vợ chồng người
Tâm tà dâm sợ hãi, bất an
Tâm từ bi: giới: chẳng sát sanh
Không vui thích, thấy nghe giết hại
Không xúc phạm, tổn thương người vật
Không nhẫn tâm sát hại thú cầm
***
DỨT GỐC NGHIỆP CHƯỚNG
Thân trang nghiêm thanh tịnh
Nhận thức gốc nghiệp chướng
Sự Sống vốn đồng nhất
Do vô minh lầm lẩn
Dính chấp mê tưởng “tôi”
Tham sở hữu, hưỡng thụ
muốn hiện diện, tồn tại
Thường tự cao, tự đại
Sân hận và ghét ganh
Tự khổ, khổ chúng sanh
Gây tạo bao ác nghiệp
Duyên lành gặp Diệu pháp
Biết cội gốc lỗi lầm
Tỉnh thức quyết lìa mê
Nguyện dứt Si Tham Sân
Vui thuận đền lỗi cũ
Không tái phạm lổi lầm
Buông ngã, xả nghiệp ác
Thực hành Tám chánh đạo
Sự Sống thiên nhiên vốn không lổi
Lổi do tâm khởi si tham sân
Biết gốc lỗi, không lầm nhân quả
Sự Sống đồng nhất thường cảm nhận
Dứt tưởng “tôi" là chân sám hối
***
NĂM ĐẶC TÍNH
Pháp Như Lai “Thực Tế”
Giải quyết khổ thực tại
Nhận thức nguyên nhân khổ
Dứt cội gốc khổ đau
Pháp Như Lai “Sáng Tỏ”
Nhân-Duyên-quả ba thời
Không mê tín mơ hồ
Không ẩn ý, bí mật
Pháp Như Lai “Đơn Giản”
Ngay động tỉnh thân tâm
Rỏ vô thường vô ngã
Tỉnh thức trong thực tại
Pháp Như Lai “Tự Lực”
Không cầu xin dựa dẫm
Buông bỏ tham sân si
Tự dứt “mê tưởng tôi”
Pháp Như Lai “Phổ Thông”
Khắp mười phương ba thời
Không luận người cao thấp
Thực hành đều dứt khổ
***
THỰC TẾ
Tinh cần nhận thức
Đất, nước, gió, lửa
Tùy duyên tụ tán
Thân Tâm năm uẩn
Vạn pháp mười phương
Tánh Thể Tướng Dụng
Sự Sống đồng nhất
Mê tưởng đảo điên
tự tạo ưu phiền
Đau khổ triền miên
Ứng dụng Diệu Đế
Không sợ không cầu
Lìa tưởng điên đảo
Dứt “mê tưởng tôi”
Sự Sống đồng nhất
Tự tại an vui
***
ĐƠN GIẢN
Pháp Thế Tôn đơn giản
Chánh niệm “nhỏ” vậy thôi
Tỉnh thức trong thực tại
Dứt bỏ “mê tưởng tôi”
Tâm cầu kỳ lý luận
Phóng tác “Lớn” “Đông” “Tây”
Tưởng luận ngày thêm rối
Ngã cầm mối giựt dây
Nhân quả có vậy thôi
Thiên Nhiên thật tuyệt vời
Ngã nhân, chỉ tạm gọi
Đạo đời mỉm miệng cười
***
TÂM TỪ GIỚI LUẬT
Sự Sống vốn đồng nhất
Mê lầm cần giử giới
Tỉnh sáng khởi tâm từ
Giới luật là Từ bi
Ở đâu có Tâm Từ
Si mê và ích kỷ
Thành vô Ngã, vị tha
Tham lam và dục vọng
Thành biết đủ, bố thí
Sân hận và tị hiềm
Thành tha thứ, thuận hòa
Ở đâu có Tâm Từ
Ngã mạn thành khiêm cung
Ngăn cách thành giao cảm
Hờ hững thành ân cần
Trách phiền thành dung thứ
Ác cảm thành thuận lành
Oan trái thành bạn lữ
Dù quen hay xa lạ
Trên môi một nụ cười
Hành giả tu Tâm Từ
Sống an vui hạnh phúc
***
NẾU BIẾT
Quá khứ là đả qua
Tương lai là chưa tới
Hiện tại là sự sống
Nếu biết là “Du Hí”
Tỉnh thức và chánh niệm
Nhân Duyên Quả ba thời
Tham sân si tự dứt
Tâm đại từ tự khởi
Hằng thuận lợi chúng sinh
Sự Sống thật tuyệt vời
Không biết là phiền não
Dính chấp “mê tưởng tôi”
Nhận sinh tử, luân hồi
Chấp ngã, nghiệp gây tạo
Trôi lăn theo lục đạo
sự sống thành khổ đau
Chỉ khác “tỉnh” hay “mê”
***
CỐT LỎI
Đời là khổ bởi mê dính chấp
Cốt lỏi là mê tưởng chấp “tôi”
Tỉnh Giác - Vườn hoa Phật giáo
Thanh Vân (Tuvien.com)