Đọc lại những dòng di cảo của thầy viết cho con khi còn sanh tiền mà lòng nghẹn ngào nhớ đến thầy khôn nguôi. Chiều thu nghe tiếng chuông chùa vọng bên tai mà hai hàng lệ nhỏ ướt đầy mi con.

	Tùy bút: Ơn thầy !

Tùy bút: Ơn thầy !


(Kính dâng Giác linh HT.Thích Huệ Quang)

Đọc lại những dòng di cảo  của thầy viết cho con khi   còn sanh tiền mà lòng  nghẹn ngào nhớ đến thầy khôn nguôi. Chiều thu nghe tiếng chuông chùa vọng bên tai mà hai hàng lệ nhỏ ướt đầy mi con. Hồi tưởng lại hơn 20 năm về trước; con từ một cậu bé mồ côi mẹ, được thầy dẫn dắt vào chùa, nuôi con ăn học, dạy con đạo lý làm người. Nhớ lại buổi đầu xuất gia học đạo, thầy sớm hôm ân cần dạy bảo con: “Hãy dõng mãnh tiến bước lên con nhé”. Rồi từ đó, bàn tay từ ái của thầy luôn vỗ về con trẻ. Những cử chỉ  ân cần và tình cảm dịu dàng đằm thắm của tình thầy trò luôn chan chứa từ lúc con còn là một chú điệu quanh quẩn bên thầy. Những tình cảm đẹp đẽ ấy của thầy đã để lại trong lòng con từ những ngày con còn nhỏ dại. Những tình cảm đó vẫn theo con lớn lên, và từ đây trên vạn nẻo đường con vẫn còn cảm thấy thiết tha tôn kính. Sự tôn kính và yêu mến ấy đã làm dịu mát trái tim con, nó như một nhành cây khô được tưới đẫm bởi những giọt nước mát. Và, cũng chính tình yêu mến ấy mà con đã tiếp tục đứng dậy, để tiếp tục những bước đi của mình sau những lần vấp ngã trên đường đời.

 Hẳn kiếp trước con tạo nhiều nghiệp ác nên không đủ duyên để tiếp tục mang họ Thích, nhưng cũng có tạo chút ít nghiệp lành nên đã từng được làm đệ tử xuất gia của thầy. Con nhớ như in cái ngày con quỳ xin thầy cho con xuất tu để trở về với thế tục. Khi ấy, thầy phàn nàn, lo sợ cho con mai sau lận đận. Nhưng con biết thầy không muốn mất con! Ngày con chào thầy ra đi để vào Sài Gòn vật lộn với cuộc sống, thầy ân cần dạy bảo về cái nghiệp lực sanh tử luôn đeo bám cuộc đời con. Thầy vẫn biết con không còn thiện duyên để làm người xuất gia nhưng thầy vẫn không quên nhắc nhở rằng con đã từng là một người xuất gia học đạo. Chính cái ý nghĩ ấy đã trở thành dây cương vững chắc khi con va chạm với cuộc sống chốn đô thành đầy cám dỗ này.

Mỗi khi con về quê thăm thầy, là mỗi lần con lại sáng lên một niềm tin mãnh liệt. Nhớ lại ngày khi con chính thức vào làm việc tại tòa soạn Báo Giác Ngộ, được tin ấy thầy vội viết thư ân cần dạy bảo con cố gắng làm việc để khỏi phụ lòng thầy. Trong thư thầy viết: “… Hiển à! Tuy con không còn là đệ tử xuất gia của thầy nữa, nhưng thầy vẫn thương con như ngày nào. Thầy nghe tin con về làm việc trong một tờ báo Phật giáo, thầy mừng lắm. Dù sao con cũng không quên những tháng ngày còn tương chao muối mặn. Thầy chỉ hy vọng con nên người và sống có ý nghĩa hơn cho Đạo cho Đời…”. Nhớ thầy, những lúc thầy vào Sài Gòn trị bệnh, tuy đã tuổi già sức yếu nhưng thầy vẫn không quên nhắc nhở con về cái đạo đức làm người: “… Con xuất thân là một người xuất gia nên phải biết cái lẽ đạo làm người, hãy cố gắng sống tốt với gia đình và xã hội. Đức Phật cũng đã dạy “Hiếu dưỡng mẹ và cha, nuôi dưỡng vợ và con, làm nghề không rắc rối, là điều lành tối thượng”. Con phải ghi nhớ những điều ấy mà học tập và làm việc sao cho có lợi cho mình và cho mọi người…”

Ôi, ân thầy cao rộng như núi Thái, đức thầy thăm thẳm vượt trùng dương. Cả cuộc đời thầy là một tấm gương thuần tịnh. Thầy như mặt trời phúc hậu, như mặt trăng hiền từ soi sáng cùng trái đất; như mưa mát mặt, như gió thổi nhẹ nhàng vào hồn con. Ân đức ấy con chưa báo đền trong muôn một mà giờ này thầy đã biền biệt cõi phàm trần. Ngày thầy viên tịch, con vội về chịu tang, trước kim quan thầy sao khỏi bùi ngùi nhỏ lệ. Kể từ nay, con xa rồi bậc thầy khả kính, nhưng trong lòng con luôn rực sáng hình ảnh thầy. Ánh mắt hiền từ, nụ cười hoan hỷ của thầy luôn soi rọi cho mỗi bước con đi. Bạch thầy! Lời dạy năm xưa. Con còn tạc dạ sớm trưa phụng hành…

Đông Phước, ngày 10-7-Kỷ Sửu

Như Hiển


Về Menu

Tùy bút: Ơn thầy !

Tiếng chim mầu nhiệm Tri ngu gioi d ÏÇ nghi ve phai thien nhap the quan niem ve dao duc nghe nghiep lanh manh Bài thuốc đông y trị sởi Viết cho con Chổi chà Mông sơn thí thực tÍa visakha chua khai tuong co nen su dung tranh tuong phat di lac cam vang sống ở đời nên học cách cúi đầu Công dụng trị bệnh của cần tây Ông Bụt khóc Lễ tuần lâm đệ lục cố Trưởng sự tiếp biến văn hóa công đức xây chùa ngua 因果回德 テ Thiêng long an lễ Đại tường cố hòa thượng tánh thử tinh phap huu duc phat co dam nha tam ly tri lieu vo song chuyện một vị sư ở chùa hương gieo duyên kinh cau sieu gieo duyên phật pháp cho con bai hoc tu cay nhang tram tu và nghiệp nguồn gốc của đạo phật dao phat giup gi cho tinh yeu doi lua thi Bước đi không còn cô đơn từ lời đức đạt lai lạt ma đời sống đời cuộc đời của ngài huyền trang Mẹ vÃƒÆ Những dấu hiệu của bệnh 真言宗金毘羅権現法要 thien than ve uoc mo xin hãy vững niềm tin vào tam bảo rÃƒÆ chu om ngó trời phiếm luận khôn cùng vi sao co nguoi thi hanh phuc Nếu như có ba nghiep bao gioi thieu tong quat phan 1 ngá gió ngọn lửa bồ ç 不空羂索心咒梵文 chủ 五痛五燒意思 vui thay ngyaf phat dan sanh số khi nguoi ta khong co tien mot chet da thanh danh ï¾ Buffet chay gây quỹ ủng hộ đồng bào bÃ Æ i thuong