GN - Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm.

Viết cho cha yêu

GN - Dòng sông này, nơi cha tập cho con biết lội, nơi con thường ngồi nghe nội kể về mẹ, cũng là nơi chứa đựng biết bao ký ức tuổi thơ con…

Dòng sông này, nơi cha và mẹ gặp nhau, nơi từ bàn tay trắng, cha mẹ dựng nên sự nghiệp và… con nước lớn năm nào đã cướp đi người mẹ của con…

papa-out.jpg

Tình cha - Ảnh minh họa

Mẹ mất, con quá nhỏ để nhận ra nỗi đau không có gì bù đắp được, cha thì nuốt nước mắt vào lòng để nuôi con khôn lớn nên người.

Bến sông xưa đã bao lần bồi lở, hàng me nước trước nhà đã bao lần thay lá, cây vẫn xanh tươi đấy thôi. Còn cha thì ở vậy nuôi con. Không có mẹ, nhà mình thiếu trước hụt sau, cha nhận luôn vai trò làm mẹ. Cha bộn bề biết bao công việc, thời gian đã làm tóc cha bạc trắng. Vậy mà có khi nào cha quên được mẹ đâu…

Mùa nước nổi về, con sông mang phù sa đỏ quạch, cha mắc chiếc võng ngoài hàng me nước cặp bến sông. Cứ mỗi chiều cha lại ra đó nằm nhìn về quê ngoại phía bên kia sông. Đã bao lần con ra hàng me nước nhưng có thấy gì lạ bên kia sông đâu, sao nó lại có một cái gì đó mà khiến cha nhìn qua bên đó mãi.

Cây cầu ván dưới bến sông, nơi mẹ hay ra đó giặt đồ nay đã gãy. Con đã xây một cây cầu bê-tông khác nhưng sao cha cứ xuống sửa lại làm chi? Mấy hôm mưa to, cha vẫn đội mưa ngồi sửa. Lên nhà, cha lạnh người rồi trở sốt. Lúc ấy con lo lắm cha ơi! Con đã bật khóc và bối rối khi con không biết phải làm gì, cứ lụp chụp quên trước quên sau…

Hàng thiên lý mẹ trồng trước nhà, ngày nào cha cũng chăm sóc. Được chăm bón kỹ, cây đâm chồi nảy lộc xum xuê. Hàng xóm người qua kẻ lại, xin vài cái bông cha đều không cho. Con bỗng trách thầm: Sao cha kỳ ghê? Nhưng con có biết cha đau cỡ nào, cha xót xa ra sao. Cái đầu óc trẻ con đã khiến con nghĩ sai về người cha thân thương, người đã giữ gìn cho con hình ảnh của mẹ yêu bằng tình yêu thương con vô bờ bến!

Rồi tuổi già sức yếu đã cướp mất cha của con. Cha mất, con khóc sưng cả mắt. Cha về với mẹ nhẹ nhàng như giấc ngủ nhưng trong lòng con thì đau nhói lắm cha ơi!

Mỗi lúc nhớ cha, con không khóc mà lại ra nằm võng ngoài hàng me, nơi mà ngày xưa cha thường nằm. Con hay tự sửa lại cây cầu ván dưới bến sông. Con chăm sóc hàng thiên lý của mẹ và cũng không cho ai xin một cái bông nào như cha. Và đến lúc này đây con mới hiểu trong từng giờ từng phút cha luôn nhớ mẹ như con nhớ cha bây giờ… Con vẫn thường ngồi một mình nhìn về quê ngoại bên kia sông và con đã thấy cha mẹ đang mỉm cười với con…

Lê Quang Trạng


Về Menu

Viết cho cha yêu

Cuộc lịch sử và ý nghĩa của chuông trống phap sinh tu nhu sam chop Món nào tốt hơn Vi Suy nhược thần kinh bệnh dễ nhầm từ savega đến pasada den chuột Huy Một nữ tu đất cố đô Hoằng Những biểu hiện khi cơ thể thiếu giã Nhớ thầy là nhớ Pháp 不空羂索心咒梵文 phát hoa leo phÃÆt thể Vn Kiên Giang Ni trưởng Thích nữ Liễu Liên gieo nhan nao gat qua ngọn song sao cho vua long nhau chiêm ngưỡng đại tượng phật a di đà trọn Nhóm trẻ nào có nguy cơ tử vong cao truyện cây bút hom chua trung khanh Lễ Lợi ích của Thiền Vipassana cho bản thân tuong phat ngoc hoa binh the gioi duoc hinh thanh cuÑi tinh tan ai thẩm định hãy từ bỏ những gì không phải của Tạm biệt thầy nhà giáo nhà văn Võ 西南卦 Đổ mồ hôi nhiều là biểu hiện của gßi 普提本無 Mỗi năm cuoi nam Gạo lứt muối mè Ăn sao cho khoẻ Niệm khúc mưa Cần sau 3 lan dai nan thuyen troi tren sa Thể b羅i Thần thay diem lanh co phai la dau hieu cua giai thoat nghe loi phat day tại sao phật tử phải đến chùa tụng 禮佛大懺悔文 真言宗金毘羅権現法要 bo tat lễ truy niệm hòa thượng dương dal tại 放下凡夫心 故事 bóng tối trải dài của buổi hoàng hôn Cúm và những câu hỏi nóng bỏng làm bạn với khổ đau