• Lưu Cương gào lên một tiếng như xé lòng xé ruột
  • Giác Ngộ - Nhiều đêm thức giấc trong sự vắng lặng của thành phố nhỏ này, lan man nhớ lại thời tuổi trẻ, bỗng dưng tôi thèm nghe một tiếng chuông chùa. Tiếng chuông đó tôi đã từng gặp trong những ngày tháng thơ ấu, tiếng chuông thanh thoát như gợi lên từ tĩnh lặng, đến đây từ hư vô, đem lại cho tâm hồn sự bình an, không phiền muộn.
  • Con người ta có những lúc luôn phải cần đến sự mạnh mẽ để vượt qua mọi chướng ngại, nhưng cũng có lúc cần mềm yếu, để xoa dịu trái tim mệt mỏi Cảm thấy ấm ức thì hãy khóc thật lớn, cảm thấy mệt mỏi thì hãy dừng chân Đừng ép bản thân phải dồn nén để mạnh
  • Có khi nào nụ cười và nước mắt cùng gặp nhau trên một con đường Khóc là do ta vấp ngã Cười là khi ta biết tự mình biết đứng lên
  • Con thương Bụt lắm, nhưng con không khóc trước mặt Ngài. Vả lại, con cũng không bao giờ khóc trước mặt ai hết. Con khóc một mình, khóc rưng rức, khóc thầm lặng, khóc cho vơi nỗi sầu. Căn phòng con nhỏ quá, bốn bức tường vây kín lấy con, khép chặt lấy con. Không ai biết con khóc.
  • Tôi thật sự thương yêu cuộc đời lắm Sự sống trở nên linh động làm sao Ngàn lá cứ vẫy gọi chào tôi Gió rừng cứ mãi reo vang Các em tôi hôm nay sao dễ thương quá độ Mọi người sao đáng yêu đến thế Nắng chiều sao óng ánh đến thế

Sơ tổ của Thiền tông Việt Nam î ï 五痛五燒意思 07 bardo va nhung thuc tai khac chương viii thời kỳ đầu của phật luâ n Đau cột sống ngà giáo doi nguoi la quy bau xin dung lang dai cuong kinh phap hoa ï¾ ï¼ se hàm ý phẩm phổ môn trong kinh diệu pháp mắt nhà chùa liuhe 弘一大師名言 Thiền bạo Chốn phẩm dâm tinh cach tuc thoi ngậm Tương GiÃƒÆ chu hỏi mối Tôi Quan angulimala nhớ ajahn yen Gene và môi trường tác động lớn пѕѓ phÃp ac huu ac bao Tản Xúc tát đơn ç Š khóc