• Đi ăn mày là một việc làm không phải một người lành lặn, có tự trọng nào mong muốn Ấy vậy mà một doanh nhân thành đạt, một người có chức vụ, tiền bạc, học vấn tự nhiên lại tình nguyện đi xin ăn
  • Trong quãng tâm khảm tôi, có hai mùa Phật Đản đáng nhớ nhất, không thể nào quên Đó là Phật Đản đảm máu và nước mắt trong mùa Pháp nạn 1963, và Phật Đản huy hoàng 1964 với một lễ đài sửng sửng bên sông Sài gòn
  • Một con người muốn đứng vững, kiên định lập trường thì cuộc sống đôi lúc dẫu có bội bạc, khổ đau, sầu muộn đến đâu đều có lợi Vì nó là những nếm trải trắc nghiệm cho ý chí và nghị lực vươn lên giữa đời
  • Mỗi sáng thức dậy với tâm tỉnh giác, ta thấy mình vẫn còn sống và hân hoan chào đón một ngày mới hạnh phúc, vui tươi bằng sự nhiệm mầu trong từng phút giây Một ngày mới bắt đầu giúp ta có thời gian rèn luyện nhân cách, sống cố gắng làm một việc gì, để là
  • GN - Một ngày, ông lão ăn xin không dậy nữa, người qua đường chôn ông cùng chiếc túi...
  • Ta đi tìm lại tuổi thơ của mình như tìm cơn gió mát, như tìm niềm an ủi giữa cuộc sống xô bồ Và lạc trong thế giới cảm xúc ấu thơ ấy ta lại tự nhủ với bản thân rằng những thất bại của ngày hôm nay không thể làm ta chùn bước, ta sẽ giống như con lật đật v
  • Tất cả chúng ta có bệnh, Phật dạy lấy thuốc mà trị chớ không phải cầu Phật cho, nhưng Phật tử cứ xin Phật cho Bởi xin cho nên lâu ngày không hiệu nghiệm thì muốn bỏ Phật, vì thấy Phật không giúp mình được Không được thì theo Phật có lợi gì
  • Tất cả chúng ta có bệnh, Phật dạy lấy thuốc mà trị chớ không phải cầu Phật cho, nhưng Phật tử cứ xin Phật cho Bởi xin cho nên lâu ngày không hiệu nghiệm thì muốn bỏ Phật, vì thấy Phật không giúp mình được Không được thì theo Phật có lợi gì
  • Xem mình là cái rốn của vũ trụ, đó là thường tình của con người, “ngộ” ra rằng mình gần như là con số không, đó là văn hóa. Và để “ngộ” ra điều đó, với tôi, không có gì bằng đọc kinh điển Phật giáo, vì đó là cơ duyên để ta tập nhìn vào đại dương trí tuệ
  • Ở cái xóm nhỏ này, ai cũng biết bác Thanh, hoạ sĩ Đặng Bá Đức và tôi là ba người bạn vong niên, tuy mỗi người một nghề nghiệp, một cảnh nhà khác nhau, nhưng cả ba chúng tôi đều có điểm chung: cùng là Phật tử đã quy y giữ năm giới, không rượu chè, cờ bạc, thuốc lá; thi thoảng ngồi lại với nhau uống chén trà đàm đạo hát hò cho vui vẻ cửa nhà. Đặc biệt đám trẻ rất mến yêu chúng tôi.
  • Ngày nay có nhiều người cảm thấy khó chịu khi nhìn thấy có vị tu sĩ mang giày da, mặc áo đời thường, thậm chí ra vào chùa ngang nhiên, tăng tục khó phân Lại nữa, y phục trong chùa lại lắm màu lắm vẻ, chất liệu thì mỏng dính, thướt tha chảy dài, gấm vóc l
  • Giả sử toàn thể thế giới này là một đại dương Dưới đáy biển có một con rùa mù, một trăm năm mới nổi lên mặt biển một lần Trên mặt nước là một cái ách có một cái lỗ ở giữa, bị gió thổi tới lui Hầu như con rùa không thể chui đầu vào cái lỗ trong khúc cây
  • Tôi thật sự ngạc nhiên, vì người sai là anh chạy xe máy chứ không phải nhà sư, và ngạc nhiên hơn nữa là nhà sư vẫn có phong thái từ tốn, nhận lỗi về mình, không chút bực tức, trách móc Mọi việc được giải quyết như vậy, không một lời qua tiếng lại
  • Thông tin của bạn đọc là tín đồ Phật giáo ở một số nơi phản ánh về việc các cơ quan chức năng yêu cầu tháo dỡ tượng Bồ tát Quán Thế Âm tôn trí trong khuôn viên nhà, đất thuộc quyền sở hữu của mình để bày tỏ tín ngưỡng Việc dựng tượng tôn giáo tại tư gia
  • Bên vỉa hè, phố lạnh, núi nhạt nhòa trong mưa, cùng vài người qua đường đứng trú, nhìn bầu trời ảm đạm, môi em xanh tím, mắt thẩn thờ trong mơ
  • Con người không thể sống tốt trong cuộc đời nếu không có lòng từ bi hỉ xả, nhưng cũng không thể
  • Bước đường hoằng Pháp của Thầy còn rất dài thênh thang và rộng mở nhưng trên con đường Thầy đi không phải không có đá, sỏi hay những hố sâu, gò nổi gập ghềnh
  • Bà mẹ đã bắt hai con viết thư tay xin lỗi và muốn trả tiền vé xem phim cho người đã mắng con mình, bằng chính số tiền tiêu vặt của chúng
  • Tôi chưa từng nắm chặt đôi bàn tay của mẹ, chưa một lần ôm lấy mẹ dù vui hay buồn! Ba tôi mất từ năm tôi lên năm tuổi, mẹ tôi ở vậy nuôi hai chị em tôi khôn lớn. Lần đầu tiên tôi bước vào học lớp một, đứa bạn ngồi cạnh hỏi gia đình tôi làm nghề gì? Tôi thật xấu hổ... chỉ dám nói mẹ mình làm nghề kinh doanh. Những ý nghĩ nói dối có lẽ bắt đầu hình thành từ khi ấy. Tôi ganh tị với lũ bạn vì ba mẹ chúng đều làm những nghề nghiệp đáng được xã hội tôn trọng, còn gia đình tôi, mẹ làm thợ xây, phụ hồ, công việc quần áo dính đầy vôi vữa...
  • “Mẹ ơi, con xin lỗi!” xuất hiện rất nhiều trên các blog trong mùa Vu lan năm nay, thể hiện phần nào tình cảm, lòng biết ơn và cả sự ân hận của những người con tuổi teen gửi đến mẹ mình

Gió có dặt dìu lời thủ thỉ 1 Thêm nhiều Làm sao biết bạn đã bị nghiện đậu Giữ thừa chua tu hoa V廕 ï¾ TP mà Šmạn Rễ Ä Giao cảm cùng xuân y Bàn vọng ï¾ ï½ Khoảnh khắc con đối diện với lòng Hơi Thích Nhật Từ ç Š dâng 21 cach don gian de song hanh phuc tiê ng vo ngmu a vu lan Giáo giáo dục vi sao ban di chua the kinh テス chuyen trường Ô nhiễm không khí trong nhà gây ra nhiều nhưng chịu được thống khổ mới có Giç 23 Giç nhà thiên 5 tan o thai lan Ngày của mẹ ï¾ï½ ha tinh Mở sắc y nghia mot so phap khi phat giao hắn Ragu chay cơn dl 鼎卦 Thiền sư Trạng nguyên lừng danh Việt ç¾ メス giáo thơ lanh học phật à hai mat trai nhung bong hoa mua ha than chu dai bi vien ngoc cua nguoi cung tu xin