Thơ - Nhịp sống.

.

 

NHỊP SỐNG
Tuyển tập thơ

Ngọc Chúc


 

DÒNG NĂM THÁNG
 
Có ai mong những tháng ngày cách trở? 
Để lòng người như gió thoảng vào tim 
Đến hay đi cuộc cút bắt kiếm tìm 
Dòng năm tháng vẫn xô về quá khứ. 
(Dharamsala, Hạ 1998)
 
 
 
RU MỘNG
 
Ru trăm năm hồ mộng 
Kỷ niệm hãy ngủ say 
Ngày cũ xin khép lại 
Ta còn gì trong tay. 
Ta buông nhẹ vòng tay 
Để quên đi phiền muộn 
Để lắng nghe lời gió 
Để đi qua đời buồn. 
Ta đi qua thời gian 
Thôi còn gì lưu luyến 
Ta chắp tay cầu nguyện 
Cho nhân thế an nhàn. 
Thế nhân hãy vui đi 
Dù đời có buồn đau 
Đừng chìm trong khổ sầu 
Vì thời gian qua mau!
 
 
ĐÃ MỘT LẦN
 
Sương phủ chiều lên ngàn nhỏ lệ 
Bàn chân hờ hững đón thu sang 
Em buồn chăng một chiếc lá vàng?! 
Dẫu rơi xuống cũng một lần xanh mướt. 
( Delhi , Đông 98)
 
 
KIẾP NGƯỜI 
 
Có thuở nào 
Lang thang hạt bụi hoa trôi 
Ngàn năm thế thái lạc loài chốn nao?! 
Hỏi con sóng vỗ dạt dào 
Kiếp người mấy thuở_ thôi vào cõi mơ?!
(Delhi , Hạ 99) 
 
 
KHOẢNH KHẮC 
 
Có khoảnh khắc ta như dừng lại 
Để lắng nghe nhịp thở thời gian 
Mùa xuân qua?, rừng trút lá vàng? 
Sao ta mãi bâng khuâng tìm dĩ vãng?! 
(Dharamsala- Hạ 1998)
 
 
CHO TÔI XIN 
 
Cho tôi xin một giọt hồ?g bé nhỏ! 
Sưởi ấm lòng khi đêm lạnh sương buông 
Cho tôi xin một nụ cười trong lặng! 
Tô điểm đời không còn kẻ lệ tuôn. 
Cho tôi xin. 
(Darjeeling,Đông 1998)
 
 
DÒNG ĐỜI 
 
Nếu em biết tình người là đen bạc 
Thì trách chi lời hoa mỹ đầu môi 
Bao nhiêu năm sống vội đuổi theo đời 
Hãy dừng lại tìm về nơi bến giác! 
Nếu em biết dòng đời là nghiệt ngã 
Thì trách chi những bóng tối đoạ đày 
Kiếp phù du thoáng mất mấy ai hay 
Đừng hờ hững, đừng quên đường giải thoát! 
(Dharamsala , Hạ 1998)
 
 
CHIỀU HƯ VÔ 
 
Chiều đi nắng tắt lưng đồi 
Còn ta còn cả đất trời hư vô 
Trăm năm giấc mộng mơ hồ 
Tỉnh ra khoé mắt chưa khô lệ ngà. 
(Manali ,Hạ 1999) 
 
 
CHỢT TỈNH 
 
Trăng soi đỉnh núi nhòa sương phủ 
Gió lạnh điù hiu vẳng tiếng ru 
Còi tàu chợt xé đêm vào mộng 
Bừng tỉnh cơn mê kẻ lãng du. 
( Gaya-Đêm chờ tàu-15/8/1999) 
 
 
CÒN CHĂNG?
 
Nếu quả thật, một mai 
Trái đất này bùng vỡ 
Ta còn gì cho ta? 
Ôi vòng tay nhỏ bé! 
(Đêm động đất Delhi ,98)
 
 
ĐÊM MƯA 
 
Con nằm lần đếm mưa rơi 
Hạt mưa tí tách chơi vơi đêm trường 
Dặm ngàn sóng gió tha phương 
Nghe mưa lại nhớ quê hương mẹ hiền 
Sao mưa trĩu hạt triền miên?! 
Cho ta khắc khoải niềm riêng chốn này. 
( Delhi , mưa cuối Đông 1998) 
 
 
CÕI NGƯỜI 
 
Kỷ niệm có rằng không 
Nẻo về riêng chiếc bóng 
Ta đếm lại thời gian 
Ngàn năm hoài vô vọng 
Nắng đã tắt lưng đồi 
Chiều về mênh mông lạ 
Cõi người sao xa quá! 
Ta lạc vào hư vô. 

 

TRĂNG THANH 
 
Trăng tháng tám vằng vặc mảnh trời riêng 
Mây giăng giăng lưu luyến cả nỗi niềm 
Sương hờ hững xoá nhòa sân ga nhỏ 
Tàu xa rồi trăng gởi chút niềm riêng. 
Mai tôi về góc phố buồn sống lại 
Cung đàn xưa lại ngân tiếng đêm về 
Đã qua rồi biết mấy dặm sơn khê, 
Mảnh trời đó vẫn trăng tròn sáng mãi. 
(Gaya- 16/8/1999)
 
 
TÌNH CHA 
Một kiếp sống một dòng đời trôi mãi 
Con đã đi mỏi gối tìm tình Ba 
Ba thân yêu! khắp đất trời quen lạ 
Tình yêu ấy con không tìm đâu thấy 
Con đã hiểu tình Ba là như vậy 
NhưngBa ơi con phải xa Ba 
Để những đêm dõi mắt nơi quê nhà 
Giọt nước mắt lại tràn trên gối mộng 
Đường con đi giăng mù sương khắp nẻo 
Đường con đi lắm sỏi đá chông gai 
Ba kính yêu! Trí con còn khờ dại 
Sao thấy hết những gì đang phía trước 
Ba có biết lúc lội dòng nước ngược 
Con gái Ba phải chới với vẫy vùng 
Tiếng gọi Ba lạc lõng giữa không trung 
Ba đâu hỡi dìu con đi bước nữa! 
Đời giả dối sao Ba chẳng hề nói?! 
Ba sợ con phải chùng bước hay chăng? 
Ba muốn con vươn tới cõi vĩnh hằng 
Ngay kiếp sống còn muôn điều tráo trở 
Đời huyễn mộng sao Ba không nhắc nhở 
Cho con yêu hiểu rõ kiếp phù vân 
Con lênh đênh giữa khổ lu? cõi trần 
Bao lần chết và bao lần sống lại 
?Đời là thế con gái Ba đã hiểu 
Cõi nhân sinh có gì chắc thật đâu! 
Chỉ bên Ba con thoát khỏi khổ sầu 
Tay Ba nhé con nép vào yên ngủ. 
Con vẫn biết Ba muốn con tự sống 
Tự bước đi, tự ý thức nhân sinh 
Ba rất tin con gái ngọc của mình 
Nhưng Ba hỡi! con vẫn cần chỉ lối? 
(Delhi-Đông 1997) 

 

NĂM THÁNG PHÙ DU 
(Kính tặng chư huynh đệ đồng tu tại Trung TâmTu Thiền Vipassana ?Jaipur-98)
 
Tôi lại về ngồi bên thềm đá cũ 
Ngắm sương buông tìm lại đoá hoa xưa 
Đâu quá xa sao đã vắng cơn mưa 
Đâu lâu lắm sao gió về lạnh buốt. 
Tôi tìm người trên lối mòn quen thuộc 
Hương vẫn đưa sao tôi chẳng thấy hoa 
Núi buồn tênh chờ mãi tiếng công ca 
Còn đâu nữa những âm vang ngày trước. 
Đời vốn thế cơn vô thường thổi ngược 
Giấc mộng vàng cũng thoáng chốc hư vô 
Đã bao năm những con sóng vỗ bờ 
Chợt thấy đến, chợt đi, tôi có biết!? 
Thôi ngoảnh mặt niệm vô thường sanh diệt 
Lưu luyến chi những năm tháng phù du 
Có cùng không-thương với nhớ- ngục tù 
Cuộc thay đổi, ta mỉm cười đi nhỉ! 
(Jaipur- 10/1998) 
 
LỐI CŨ 
( Thân tặng Liên Trí) 
Mỗi cánh thư mỗi nụ hồng nho nhỏ 
Cho thời gian cho khoảng cách gần hơn 
Để đêm thâu thôi thao thức chập chờn 
Hình bóng cũ quên về xây giấc mộng. 
Con đường cũ giờ còn đầy gió lộng 
Lá thông rơi còn ngập lối thân thương 
Tiếng xôn xao rộn rã cả sân trường 
Giờ vẫn thế, hay đìu hiu im tiếng? 
Ta còn nhớ những chiều vương kỷ niệm 
Sương giăng giăng huyền ảo áng mây trôi 
Ta bước đi nghe gió lạnh ven đồi 
Thì thầm đọc bài thơ còn dang dở. 
Ôi ! kỷ niệm đong đầy bao trang vở 
Những ngày vui những đêm đếm mưa rơi 
Và ngày xuân cánh én liệng lưng trời 
Cùng bạn lữ nô đùa quên năm tháng. 
Ta còn nhớ những đêm trăng thật sáng 
Hát bên nhau tâm sự đến tàn canh 
Những mộng mơ ước nguyện sẽ viên thành 
Cho quên hết những tháng ngày gian khổ. 
Ôi! Ngày cũ giờ đây xin nhường chỗ 
Cho nụ cười, cho ánh mắt chưa quen 
Để đêm sâu thao thức mãi bên đèn 
Đọc lần nữa vần thơ chưa đoạn kết? 
( Delhi - Thu 1998) 

 

HẠT MƯA 
(Kính thương tặng người anh đã khuất) 
Thuở nào ngắm mưa rơi 
Bên hiên nhà kỷ niệm 
Trông lên trời tìm kiếm 
Giọt nước nào đầu tiên 
Mưa trĩu hạt triền miên 
Ta không sao đếm được 
Chỉ âm thầm mong ước 
Mưa đừng vội qua mau 
Rồi anh bảo ra sau 
Lấy nguyên tập vở trắng 
Thắt những chiếc thuyền con 
Theo dòng nước tí hon 
Thuyền ra tận cửa bể 
Có phải chăng như thế ? 
Ta ngẫm nghĩ hồi lâu? 
Nhưng giờ ta đã hiểu 
Thuyền giấy rã lâu rồi 
Cửa biển vẫn đơn côi 
Thuyền không bao giờ đến 
Anh của em trìu mến 
Cũng xa tít mù khơi 
Còn đâu những trò chơi 
Tung tăng trong mưa lạnh 
?xa lắm! Xa lắm rồi! 
Giờ lại ngắm mưa rơi 
Bao kỷ niệm ùa về 
Mắt ta chợt nhoà lệ 
Tình anh và cuộc thế 
Hạnh phúc và niềm đau 
Ôi !sao tựa bể dâu 
Ngàn năm xin vĩnh biệt. 
(Mưa Đông 1998) 

 

MƯA PHỐ XA 
Bỗng chiều nay mưa lại về phố nhỏ 
Khoảng trời đông nhoà lệ hoá buồn tênh 
Tiếng tí tách như mỗi bước lênh đênh 
Lòng lữ thứ từng giây nghe thắt lại 
Ta nghoảnh về quê hương còn xa ngái 
Biết bao giờ được trở lại chốn xưa 
Có Ba tôi mòn mõi tiếng võng đưa 
Để chiều mưa ngủ trong vòng tay Mẹ? 
(Delhi - Đông 1999) 

 

MẸ TÔI 
Hoàng hôn rụng xuống bên sông 
Cuốc buông tiếng lạc nghe lòng nhớ quê 
Ngày đi chửa hẹn ngày về 
Mẹ hiền chờ mãi con đê đầu làng 
Xuân về rồi lại thu sang 
Hạ đi rồi lại đông tàn mấy đông 
Xuân này Mẹ lại chờ mong 
Em thơ nhặt pháo chờ trông chị hiền 
Mẹ mong có buổi đoàn viên 
Ô? nhau chia sớt muộn phiền sướng vui 
Đời Mẹ tất tả ngược xuôi 
Cho con ấm áp ngọt bùi hôm nay 
Mẹ ơi dầu mấy vạn ngày 
Chừ hiếu con giữ, ơn thầy con ghi 
Con đường Mẹ chọn con đi 
Con nguyền đi trọn quản gì khó khăn 
Đêm đêm ngắm dãi sông ngân 
Chắp tay con nguyện song thân an lành 
Ngày về ánh mắt long lanh 
Nằm trong tay Mẹ dỗ dành yêu thương 
Bao nhiêu nỗi nhớ vấn vương 
Bao nhiêu cát bụi bên đường hôm nao 
Chìm trong tiếng Mẹ ngọt ngào 
Ngủ yên con nhé nụ đào cho con! 
(Nepal , sang Xuân 1999) 
 
 
MƯA ĐẦU HẠ
 
Ta tặng em giọt mưa mềm đầu hạ 
Trong giọt mưa còn đọng nắng mùa xuân 
Có hoa thơm cỏ nội đất quê mình 
Có lời ru đêm về như gió thoảng 
Mưa bây giờ không thành dòng lấp loáng 
Chỉ đâu đây tiếng tí tách lưa thưa 
Rồi ngày mai nắng hạ thức ve trưa 
Rồi lửa phượng bập bùng quanh cuối phố 
Nụ tầm xuân buồn thẩn thờ nhường chỗ 
Để bờ tre ru gió hạ trưa nồng 
Dòng thời gian, ôi phút chốc có không! 
Con nước cũ vẫy chào thuyền ngược bến 
Mưa chiều nay từng sợi nhỏ chênh vênh 
Làm se lạnh trái tim người viễn xứ 
Trong mưa rơi ta nghe lời tình tự 
Của dòng sông đất mẹ dịu hiền 
Một lần ly hương là ngàn trùng cách biệt 
Quê hương là gì sao lòng nghe tha thiết 
Nỗi nhớ mong manh sao giá buốt tâm hồn 
Rồi sẽ một ngày em cất bước phiêu du 
Băng dặm đường xa đầy cát bụi sa mù 
Lòng giao cảm phút giây này em nhé! 
( Jaipur-mưa đầu Hạ 3/2000) 

---o0o---

| Mục lục Tác gia?|


Cập nhật ngày: 01-01-2002

Nguồn: www.quangduc.com

Về danh mục

đẻ thiên Bồ Omega 3 giúp giảm hành vi hiếu chiến ở nhi de tu hien tuong den ban the tuc ÐÐÐ giới luật là nền tảng căn bản của tinh tẠn ï¾ angela phuong trinh quy y theo dao phat Mẹo nguoi da chet an cai gi NGHIEP Vì sao ngày càng có nhiều người mắc 四大假合 Mẹo nhỏ giúp lưu thông máu thang 真言宗金毘羅権現法要 bà t hãy lựa chọn cách sống cho riêng mình Tạp cÃÆy Vấn nếu đức phật là một ceo tứ vô kieu tran nhu giå cốt quật tự golgul temple Cho doi mat va chuyen hoa kho vốn Gia ト妥 mì xào chay luoc テス Phương yêu con duong phat trien tam linh lam y nghia sam hoi trong kinh dien phat giao dai thua hóa ç Š Thanh đạm đậu phụ xào giá Bong tòa Ä tầm Ngua 泰卦 cho tai sao doi tu an do giao sang phat giao lai la Tại sao ngủ trễ và thiếu ngủ gây ra êm Thiền Viện Sùng Phúc Cảnh đẹp Hà bốn n蘯ソu ï¾ï½ Tri kinh nikaya 大乘与小乘的区别 truyện khói phat giao von khong de de chap nhan