Truyện Phật Giáo - Chỉ Tụng Ðề Kinh Pháp Hoa Mà Mình Và Người Thoát Khổ

Quận Phùng Dực, ông Lý Sơn Long làm chức tả giám môn hiệu úy trong niên hiệu Võ Ðức bị chết, mà trên ngực khoảng bằng bàn tay không lạnh, người nhà chưa nỡ tẩn liệm. Ðến ngày thứ bảy sống lại thuật rằng : "Ðương lúc chết bị người bắt dẫn đến một dinh quan rất hùng tráng rộng lớn. Trong sân có bọn tù vài nghìn người, hoặc mang gông, hoặc xiềng xích đều đứng xây mặt về hướng Bắc, chật cả sân.

Quân hầu dắt Sơn Long đến dưới dinh. Có một vị Thiên Quan ngồi giường cao kẻ hầu hạ nghi vệ như hàng vua chúa. Sơn Long hỏi quân hầu: "Quan nào đó?" Quân hầu đáp: "Vua đấy?". Sơn Long đến dưới thềm vua hỏi: "Ngươi thuở bình sanh làm phước nghiệp gì?". Sơn Long thưa: "Mỗi lần trong làng thiết lập trai đàn giảng kinh tôi thường thí của vật đồng như người". -Vua lại hỏi : "Còn tự thân ngươi làm phước nghiệp gì?" Sơn Long thưa: "Tôi tụng thuộc kinh Pháp Hoa hai quyển". Vua nói: "Rất hay! Ðược lên thềm". Ông Long đã lên trên nhà thấy phía Ðông Bắc có một tòa cao giống như tòa diễn giảng. Vua chỉ tòa nói với Sơn Long rằng: "Nên lên tòa này tụng kinh". Sơn Long vâng lệnh đến bên tòa. Vua liền đứng dậy nói: "Thỉnh ngài pháp sư lên tòa". Sơn Long lên tòa xong. Vua liền xây về phía tòa mà ngồi. Sơn Long khai kinh tụng rằng: "Diệu Pháp Liên Hoa kinh, tự phẩm đệ nhất". Vua nói: "Thỉnh pháp sư thôi". Sơn Long liền thôi xuống tòa lại đứng dưới thềm đoái xem trong sân, bọn tù nhân vừa rồi không còn một người. Vua bảo Sơn Long rằng: "Phước đức tụng kinh của ông chẳng những là tự lợi, nhẫn đến làm cho bọn tù trong sân nhơn nghe đề kinh Pháp Hoa mà đều đặng thoát khổ, há chẳng hay lắm sao! Nay tha ngươi trở về.

Sơn Long lạy từ. Ði đặng vài mươi bước, vua kêu trở lại rồi bảo quân hầu: "Nên dắt người này đi xem các ngục".

Quân hầu liền dắt Sơn Long đi qua phía đông hơn trăm bước, thấy một thành bằng sắt rất rộng lớn, trên có mái trùm kín. Quanh thành có nhiều lỗ nhỏ, thấy các nam nữ từ dưới đất bay vào trong lỗ liền chẳng trở ra. Sơn Long lấy làm lạ hỏi quân hầu. - Ðáp: "Ðây là đại địa ngục, trong đó nhiều lớp phân cách theo tội riêng khác. Các người đó theo nghiệp riêng dữ của mình đã tạo, vào ngục chịu khổ". - Sơn Long nghe xong buồn rầu sợ xưng: "Nam Mô Phật" xin quân hầu dắt ra. Ðến cửa viện thấy một vạc lớn lửa mạnh nước sôi, bên vạc có hai người ngồi ngủ. Sơn Long hỏi dò. Hai người đáp: "Tôi bị báo vào vạc nước sôi này. Nhờ hiền giả xưng Nam Mô Phật cho nên các người tội trong ngục đều đặng một ngày nghỉ mệt nên chúng tôi ngủ". Sơn Long lại xưng: "Nam Mô Phật".

Quân hầu đưa Sơn Long về nhà, thấy hàng thân thuộc đang khóc, sắm sửa những đồ tẩn liệm, Sơn Long vào đến bên thây thời liền sống lại...

"Nhiệm mầu thay kinh Pháp Hoa! Người tụng trì được công đức, ngoài Phật ra không ai có thể nghĩ lường được. Ðọa địa ngục, vì tội nghiệp nặng lên tòa vừa khai tụng đề kinh mà cả mấy ngàn tù nhân dưới sân đều thoát khổ. Thoát khổ là bởi tội nghiệp tiêu. Tội nghiệp nặng mà tức khắc tiêu tan, nếu không phải công đức rộng lớn quyết không thể đặng. Nghe đề kinh Pháp Hoa mà công đức còn lớn dường ấy, huống là người trì tụng đề kinh, huống là người trì tụng một phẩm, một quyển đến toàn bộ, nhẫn đến người giải nói, biên chép, ấn tống. Ông Sơn Long được thoát ngục, được vua trọng, được quân hầu kính, phải chăng là do oai lực của kinh Pháp Hoa. Ta đối với kinh Pháp Hoa, thật nên chí thành đảnh đới, thọ trì, đọc tụng, giải nói, biên chép, ấn tống, nếu ta có chí tự thoát khổ và thoát khổ cho người".

"Chánh pháp sâu xa rất nhiệm mầu
Trăm nghìn ức kiếp dễ tìm đâu.
Phước duyên nay gặp xin trì tụng
Nguyện rõ Như Lai nghĩa lý sâu".

Hết

 

Nguồn: www.quangduc.com

Về danh mục

chua vien ly ngược 虚云朝拜五台山从哪里出发 Ăn mặn làm tăng huyết áp Trái bần chua phÃÆt Cỏ thần thông và phương tiện hiện đại Thần chú tiêu trừ chướng Và suc thắp Và à đứa con cùng khổ trở về den bÃƒÆ mÑi vi Chỉ di 1985 ï½ pháp luật triều lý chịu ảnh hưởng Д ГІ Giá Kẹo nhai nicotine không tốt cho sức khỏe 首座 ky Trổ dâm Công giáo テス ï¾ ï¼ NgÆ u hay nuong tua vao chinh ban than minh Làng Tôi Lì xì con cái nhìn nhé Chẳng Tác tuyệt sài ban va su cham dut luan hoi Tản