Thanh tĩnh chính là không tranh luận, không so đo cao thấp với ai Làm người nếu đạt được cảnh giới này quả là bậc đại trí
Ai là người có lý?

Thanh tĩnh chính là không tranh luận, không so đo cao thấp với ai. Làm người nếu đạt được cảnh giới này quả là bậc đại trí. Giữa vị thiền sư và cậu bé 7 tuổi đã có một cuộc tranh biện thú vị, mọi người xung quanh cũng khó mà phân định thắng thua. Vậy rốt cuộc ai mới là người có lý?

Có một đứa trẻ, mới 7 tuổi, nhưng thường tìm thiền sư Vô Đức, cùng ông nói lung tung các chuyện đông nam tây bắc. Thiền sư Vô Đức nhận thấy đồng tử này thông minh siêu phàm, ăn nói lưu loát, lại thường có một chút ý vị của Đạo Phật.

Một ngày nọ, thiền sư Vô Đức nói với cậu bé: “Lão tăng mỗi ngày đều bề bộn công việc, không có thời gian để thỉnh thoảng ở đây tranh biện với ngươi. Bây giờ ta cùng ngươi hãy tiếp tục tranh biện một phen. Nếu ngươi thua, ngươi phải mua bánh mời ta; còn nếu ta thua, ta sẽ mua bánh cho ngươi”.

Đồng tử nghe xong nói: “Vậy thỉnh sư phụ đưa tiền ra trước!”.
Thiền sư Vô Đức nói: “Tranh biện thua mới phải chịu mất tiền, còn biện thắng thì không mất gì. Thứ nhất, giả sử lão tăng ta là một con gà trống”. Đồng tử nói: “Vậy thì ta là con côn trùng nhỏ”.

Thiền sư Vô Đức được thế, bèn nói: “Nếu đúng ngươi là con côn trùng nhỏ, thì ngươi phải mua bánh cho ta, bởi vì gà trống ăn côn trùng!”.
Đồng tử không chịu thua, nói: “Không thể thưa sư phụ! Ông cần mua bánh cho ta mới đúng. Ông là gà trống lớn, ta là côn trùng nhỏ, ta vừa nhìn thấy ông đã bay mất tiêu luôn rồi. Bởi vì giữa sư đồ không nên tranh luận, không hơn thua với nhau! Vì vậy ông chẳng phải là đã thua rồi sao?”.

Thiền sư Vô Đức dắt tay đồng tử, dẫn cậu đến chỗ có đông người qua lại, thiền sư Vô Đức nói: “Chuyện này so với cuộc chiến và khuôn phép là giống nhau. Nếu quan phủ không thể phân xử, thì sẽ nhờ đến thôn dân phán xét. Ở đây có ba trăm thôn dân, vì thế không thể ai cũng không đưa ra ý kiến. Mọi người à! Thỉnh các người phán đoán một chút, giữa lão tăng và đồng tử đây, ai là người có lý?”. Rồi ông bắt đầu kể về cuộc tranh biện của hai người họ.

Nghe xong ai nấy cũng gật gù, nhưng cuối cùng cũng chẳng ai có thể phân định được thắng thua, thế là thiền sư Vô Đức nghiêm túc nói: “Phải mở to mắt ra mới có thể phân định được”.

Ba ngày sau, tất cả mọi người đều thấy, thiền sư Vô Đức lặng lẽ đi mua bánh cho đồng tử 7 tuổi kia.

Gà trống và con côn trùng nhỏ, hai người một già một trẻ này, giữa hai người họ, đã có rất nhiều câu chuyện lý thú như vậy.

Nhà Phật lấy thanh tĩnh làm tôn chỉ để xét tỏ chân lý, vậy nên không có lớn nhỏ, dài ngắn, đúng sai, thật giả, đương nhiên cũng không có thắng thua. Ở câu chuyện trên cũng thấy, thiền sư Vô Đức càng muốn tranh luận thắng thua, thì tâm càng nặng; còn cậu bé thì ngược lại, không tranh không chấp lòng khoáng đãng.

Thiền sư Vô Đức vừa bắt đầu đã nghĩ thắng đồng tử 7 tuổi kia, nhưng đồng tử lại tự nguyện làm một kẻ yếu là con côn trùng nhỏ. Đối với con gà trống to lớn kia mà nói, thì con côn trùng nhỏ quả đúng là miếng mồi ngon. Nhưng con côn trùng lại có thể bay đi, không cho con gà trống có cơ hội tiếp cận. Điều này tượng trưng cho việc sư đồ không nên tranh biện, thầy không nên chấp trò…

Thanh tĩnh chính là không tranh luận, không so đo cao thấp với ai. Làm người nếu đạt được cảnh giới này quả là bậc đại trí.

Theo secretchina

Về Menu

ai là người có lý? ai la nguoi co ly tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

機十心 ưu lâu tần loa ca diếp 加持 Nhân cách Tống Hồ Cầm 蹇卦详解 nhÃƒÆ 禅诗精选 人鬼和 Phận 佛子 Thuốc chống trầm cảm làm tăng nguy 忉利天 お仏壇 お手入れ Rau quả chống tia cực tím thế nào là luân hồi 閼伽坏的口感 Ê僧秉 达赖喇嘛和班禅喇嘛的区别 Sữa giúp cơ thể chắc khỏe đẹp 每天都能聽到同行善友的善行 huy ç æˆ 佛说如幻三昧经 盂蘭盆会 応慶寺 niem vui lon nhat trong cuoc doi トo 四比丘 菩提阁官网 a nan æ³ äº æ ˆå quét ï¾ xÃƒÆ トO 白骨观 危险性 10 tu tanh sau xa cua tam phan 2 無分別智 tiến å ç æžœ chÉ åº nhin sau nghi ky de cam thong voi nguoi