Nơi làng quê nghèo đi qua bao mùa bão Người kể tôi nghe kể về dòng sông .. và chuyện đời chuyện đạo.. Tôi lại tưởng mình cũng từ nơi ấy lớn khôn. Ngày nhạt nắng, yêu thương trong tiếng mõ Lời kinh kệ vang bên ngôi chùa làng bé nhỏ, Hạnh từ, bi ai ấp ủ trong long.. ...... Sông êm đềm dòng nước chảy thong dong Chú tiểu xưa giờ lớn lên thương mãi Gìn giữ yêu thương sông đợi chú trở về.. Những con nước đầy vơi niềm thương nhớ.. Thời gian xa xôi học đạo, học đời bao trăn trở Tiếng chuông mõ và câu kinh nuôi hình hài bé nhỏ Sông Vĩnh vui ngày chú tiểu trở về. Ngôi làng xưa xinh hơn bên dòng sông êm ả Chú tiểu trở về sau10 năm vất vả Cũng bởi quê nghèo mà thương chẳng nỡ xa.. Rặng tre làng cũng đã già đi vì thương nhớ.. "Sáng cho người thêm niềm vui.. Chiều giúp người bớt khổ.." (*) Chú tiểu mỉm cười trong niềm vui chuông mõ Mang yêu thương để sưởi ấm cho đời.. Tôi thì cứ nghĩ đến dòng sông hiền lành trong lời kể Nghĩ đến làng quê nơi cội bồ đề từng bám rễ Lại ngỡ rằng mình cũng tự nơi ấy lớn lên. Chiều giúp người bớt khổ.." (Quy nguyện)
Có 1 dòng sông tôi chưa từng được ghé thăm
......
Có 1 dòng sông mỗi buổi thủy triều lên.
Ngày chú bé ra đi, dặn dòng sông ở lại..
......
Năm tháng dài ấp ủ giữ hồn quê
....
Chú tiểu trở về dựng lại mái chùa quê
.....
Chú tiểu về rồi dòng sông lại hát ca
.....
Chú tiểu giờ lại đi khắp mọi nơi..
(*)"Sáng cho người thêm niềm vui..
Trúc Loan (Tuvien.com)