Giác Ngộ- Khi rơm đã lên cây, lúa đã vào thùng hết, bao gạo đầu mùa đem về, mẹ thường lấy gạo đem xay để đúc bánh xèo cho chúng con ăn.

Bánh xèo của mẹ

Giác Ngộ- Khi rơm đã lên cây, lúa đã vào thùng hết, bao gạo đầu mùa đem về, mẹ thường lấy gạo đem xay để đúc bánh xèo cho chúng con ăn.

 Hầu như mùa lúa nào cũng vậy. Hôm ấy, mẹ dậy thật sớm, đem gạo đi xay bột, mẹ đi chợ mua các gia vị cần thiết. Gần trưa, mẹ mới bắt đầu bắt chảo lên và đúc bánh xèo.

banh xeo.bmp

Nhớ góc bếp đúc bánh xèo của mẹ- Ảnh: Internet

Từ sáng, khi xô bột mẹ xách về còn nằm nơi góc bếp, chúng con đã có cảm giác như  mùi bánh xèo ngậy lên đầu mũi, hơi nóng của những cái bánh xèo đầu tiên chạm vào lòng bàn tay mình. Rồi khi mẹ đổ vá bột đầu tiên vào chảo, con là đứa chạy xuống bếp đầu tiên.

Và thằng con trai của mẹ lúc nào cũng được ưu tiên cho cái bánh xèo đúc ra trước nhất, dù sau này có thêm em nhỏ đi nữa. Sợ bánh nóng bỏng tay con, mẹ lại bỏ luôn bánh vào dĩa cho thằng con trai cưng. Con vênh mặt lên cùng chị, cùng em dù cái bánh xèo tiếp theo mẹ cho chị, cho em con cũng chỉ sau con vài phút.

Việc đầu tiên là con lấy trước lát thịt và con tôm khá to trong bánh ra ăn trước như sợ ai tranh mất, sau đó mới cuốn bánh, kẹp rau, chấm vào chén nước mắm mẹ vừa làm sẵn. Mẹ nhìn con, mỉm cười, lau những giọt mồ hôi bắt đầu rịn ra trên trán. Rồi cứ thế, chị em con ăn đến chừng nào no căng bụng thì thôi.

Ba đi làm về, đã có sẵn một dĩa đầy bánh xèo mẹ để trong lồng bàn. Riêng mẹ, vẫn miệt mài bên chảo bánh. Cả nhà ăn đủ rồi, còn phải đúc để biếu ông bà, cậu dì, chú bác và bà con hàng xóm xung quanh nữa. Có khi đến hơn 1 giờ chiều mẹ mới đúc xong, ngồi lại ăn qua loa vài cái bánh xèo rồi lại phải đem đi biếu mọi người. Thành ra, mỗi lần đúc bánh xèo, mẹ là người vào bếp đầu tiên và cũng là người cuối cùng ra khỏi bếp.

Giờ, ruộng nhà mình làm càng ngày càng thất bát. Còn non một sào làm lúa, đất thì ngày càng xấu, chuột chim thì cứ phá dần nên đến cuối mùa cũng còn không mấy hạt gạo. Gặt xong về, riêng gạo không đủ cả nhà ăn được nửa tháng. Mẹ cũng không đúc bánh xèo như ngày trước nữa. Lúc nào chúng con thèm, mẹ ra chợ mua về cho cả nhà ăn luôn. Nhưng những cái bánh xèo ấy sao mà nhàn nhạt, không có chút gì háo hức và vui như ngày xưa nữa.

Nhiều lúc, con muốn theo nỗi nhớ mang tên bánh xèo, tìm về với những mùa gặt no đủ như ngày xưa, mà không thể được. Những cái bánh xèo mẹ đúc giờ cũng đã là dĩ vãng của gần 1/3 đời người. Con thèm lắm cái không khí chờ đợi, thập thò nơi cửa bếp của chị em con, thèm thấy ba mẹ vui vẻ nhìn nhau sau bữa bánh xèo, sau một vụ lúa như ý. Bánh xèo ơi!

  Phong Lan


Về Menu

Bánh xèo của mẹ

cổ Ä Æ leo 繰り出し位牌 おしゃれ 五痛五燒意思 弘忍 経å Kỷ niệm 20 năm ngày Ni trưởng 寺庙里红色的沙 净土五经是哪五经 いいお墓 金沢八景 樹木葬墓地 Phụ nữ béo phì 净地不是问了问了一看 佛說父母 Đậu hũ hấp Món chay ngon mùa lễ Tết luÃ Æ n hòa thượng thích thanh chân 1905 mẠThần chú tiêu trừ chướng nguyện พระอ ญญาโกณฑ ญญะ Cổ tích dở dang tôi 己が身にひき比べて Tự tại hơn để từ bi hơn 一人 居て喜ばは二人と思うべし 如闻天人 Tập đế trong ăn uống 大安法师讲五戒 to hiep 荐拔功德殊胜行 å สต cầu nguyện có được kết quả như ý thói イイハナのお盆にぴったりの盆提灯 忉利天 陈光别居士 äºŒä ƒæ long 蘇東坡佛印禪師 phát triển nền kinh tế thị trường từ pháp hoc phat Mùi tâm tưởng Tập thể dục 夷隅郡大多喜町 樹木葬 miền trung quê con ơi あんぴくんとは お位牌とは bài văn hay của chú tiểu khi nhớ về