Tiếng mưa rơi trên mái ngói đã nhiều năm thuộc về một vùng kí ức tuy còn rõ rệt nhưng lại xa xăm vô cùng. Tôi tưởng như mình không bao giờ còn nghe lại nữa, tưởng như cái âm thanh vừa quen thuộc mà lại cũng chẳng bao giờ quen thuộc ấy đã là một âm thanh xa xôi, mơ hồ.

Bao giờ có thể như xưa?

Như tuổi thơ…

Như bình yên...

Nhưng những chiều mưa mùa xuân ở xứ sở này, tôi lại nghe lại âm thanh ấy. Và nó vọng vào hồn tôi một nỗi nhớ thương vô bờ những khung trời xa xưa...

Ảnh minh hoạ: sana100pk

Tất nhiên rồi, không bao giờ còn có thể như xưa, không điều gì còn có thể như xưa nữa. Không phải vì tôi lớn lên, đi xa Việt Nam, không phải vì nước mắt rơi xuống tay bỏng rát. Cũng không phải vì xứ sở này không là quê hương, không là nơi chốn thân thuộc. Không phải vì tâm hồn tôi đã không còn dễ chạm vào như xưa. Để tiếng mưa rơi ngày hôm nay không như ngày xưa. Mà vì ngày hôm nay, tôi đã không chỉ lắng nghe tiếng mưa chỉ nghĩ về mưa, tôi nghe cả tiếng lòng mình và tiếng những hồi ức chạm vào tim mình...

Có một tiếng mưa rơi,

Tôi vùi đầu vào chăn ấm, vào lưng mẹ mà ngủ thiếp. Cái tiếng lộp bộp ấy khiến tôi sợ hãi đôi chút, nhưng tôi vẫn ngủ ngon lành dưới mái nhà mình.

Có một tiếng mưa rơi, 

Tôi giật mình ngước mắt rời khỏi trang sách đang học dở, lo âu nhưng rồi lại mỉm cười trách mình vì phút lạc lòng...

Có một tiếng mưa rơi, 

Tôi ngồi ôm gối nhìn những giọt nước chảy xuống buồn tủi trên kính cửa sổ, lòng tôi và mắt tôi trống rỗng như thể tôi đang trôi ở đâu đó...

Có một tiếng mưa rơi, tôi nhìn ra mặt hồ mờ đi qua lớp kính, như thể người ta nhìn một điều gì đó mờ đi qua làn nước mắt, thoáng rùng mình...

Có một tiếng mưa rơi, 

Tôi đưa tách cafe nóng lên môi, tôi nhìn mà không nhìn, thấy mà không thấy gì cả, có một nơi nào đó trong tim, rất đau...

Có một tiếng mưa rơi, 

Bóng người nhòa đi trong mắt tôi, gió ném tình yêu trẻ con và đàn bà của tôi vào hồi ức...

Có một tiếng mưa rơi, 

Cho đến tiếng mưa rơi chiều nay, gợi nhắc cho tôi nhiều điều. Duy nhất một tiếng mưa rơi trên mái ngói nhà tôi ngày bé là hạnh phúc, yên ổn. Tiếng mưa rơi hôm nay trên mái nhà thoạt nghe cũng giống tiếng mưa rơi yên ổn xưa kia ấy, nhưng tôi không còn nhỏ dại để vùi đầu vào lưng mẹ thiếp đi, tôi khác mất rồi. Không vì một ngôi nhà khác, một gương mặt khác, một khu vườn khác, một đất nước khác. Không vì tháng năm. Không vì hạnh phúc hay đau khổ. Tôi khác mất rồi. Vậy thôi!

Có một đêm mưa nào đó tôi cũng giật mình thức dậy khi nghe tiếng mèo kêu thảm thiết, tôi vẫn như xưa cũ rơi xuống những giọt nước mắt nhỏ dại thương con mèo đi lạc, nhưng trong lòng tôi có một nỗi trống trải còn mênh mang hơn nữa. Tôi thương cả mình.

Tiếng mưa rơi này…

Và khu vườn nhòa đi trong mưa. 

Sao mà thương nhớ! 

Nguyễn Huyền (VNN)


Về Menu

Bao giờ có thể như xưa?

É Lễ tưởng niệm lần thứ 38 cố Hòa triết chung 迴向 意思 寺庙的素菜 อ ตาต จอส 霊園 横浜 佛教蓮花 Đi tìm gốc tích vua Lý Thái Tổ Kỳ 2 福慧圆满的究竟佛是怎样成呢 lời Tiết tháng Bảy mưa dầm sùi sụt ç 金宝堂のお得な商品 行願品偈誦 Đánh thức cơ thể vào buổi sáng 천태종 대구동대사 도산스님 ï¾ ï½ 父母呼應勿緩 事例 åº 忍四 경전 종류 りんの音色 Nụ cười Phật đản sanh Bí quyết để sống vui sống khỏe 禅诗精选 พนะปาฏ โมกข Kinh Kim Cang Hai nguyên nhân bệnh nhân tim mạch tử 念佛人多有福气 ゆいじょごぎゃくひほうしょうぼう các thực phẩm chay đánh bật mùi Tùy tiện dùng thuốc giảm đau gây 五戒十善 húy 大乘方等经典有哪几部 หล กการน งสมาธ Đi một mình Y tế cho Hội nghị Sakyadhita lần thứ tuệ 欲移動 佛教教學 luyen tap long tu bi trong doi song hang ngay Các sản phẩm bơ sữa có làm tăng nguy Ä trong không loạn là thiền tim cach tri lieu khi trai tim da bi ton thuong tinh nghiep dao trang an cu kiet ha tinh xa ngoc 曹洞宗管長猊下 本 Lâm Đồng Thành kính tưởng niệm nhân