Buổi sáng hôm ấy, đang giữa chừng câu chuyện, Thầy bỗng dừng lại rồi nói: “Quý vị thấy ngôn ngữ có kỳ diệu không? Bây giờ đây Nhất Hạnh đang ngồi trong Thiền viện Vạn Hạnh. Như giọt nước rơi vào giữa chậu nước!”.

Bên bếp hồng của Mẹ

Buổi sáng hôm ấy, đang  giữa chừng câu  chuyện, Thầy bỗng dừng lại rồi nói: “Quý vị thấy ngôn ngữ có kỳ diệu không? Bây giờ đây Nhất Hạnh đang ngồi trong Thiền viện Vạn Hạnh. Như giọt nước rơi vào giữa chậu nước!”.

Thưa Thầy, 40 năm không chỉ giọt nước mà cả chậu nước - hay là biển nước? - cùng mơ giấc mơ đoàn tụ. Chúng tôi, những người đọc Thầy 30 năm trước và vẫn đọc Thầy 30 năm qua, đang đứng chào trên đường về của Thầy đây.

nhuphuong-1.gif

Ngày đó chúng tôi đã lắng nghe Thầy Nói với tuổi hai mươi và cùng Thầy Chắp tay nguyện cầu cho bồ câu trắng hiện. Thầy là Tâm Quán. Thầy là Nguyễn Lang. Thầy là Trần Thạc Đức. Rồi Thầy hóa thân thành làng B’su Danglu để tác phẩm Đạo Phật ngày mai có thể đi vào cuộc đời.

Ngay khi bước vào cổng tam quan, Thầy đã ngước nhìn lên bầu trời xanh trên mái cao thiền viện và mỉm cười. Trời hôm nay xanh thật là xanh. Và đâu có cái lọng vàng nào như người ta đồn thổi. Mà dẫu có lọng vàng thì cũng không làm sao che được mắt Thầy màu trời xanh như ngọc bích trên đầu kia.

nhuphuong-2.gif

Chúng tôi đã trải qua những phút giây cảm động khi chứng kiến Thầy đảnh lễ trước bàn thờ Phật. Thầy Minh Châu ngồi trên xe lăn bên cạnh Thầy. Và Thầy đã cúi xuống quỳ lạy thật lâu; qua cái lạy của Thầy, thấy 40 năm dồn lại, thấy cả một đời người dồn lại. Chính vào giây phút đó, trong tôi có một ý thức sáng rõ rằng Thầy đang hiện hữu ở đây, lúc này, hiện hữu cùng chúng tôi, hiện hữu với chúng tôi. Chúng ta cùng ở trong một chậu nước, cùng ở trong một biển nước. Như đã từ bao giờ. Và như là mãi mãi.

nhuphuong-3.gif

Cũng trong giây phút ấy, những câu thơ của Thầy bỗng trở về trong tâm trí tôi:

Mười năm vườn xưa xanh tốt

hai mươi năm nắng dọi lều tranh

mẹ tôi gọi tôi về

bên bếp nước rửa chân

hơ tay trên bếp lửa hồng

đợi cơm chiều khi màn đêm

buông xuống.

tôi không bao giờ khôn lớn

kể gì mười năm, hai mươi năm,

ba mươi năm

mới hôm qua đây, tôi thấy bướm

bay từng đàn rộn rã

trong khu vườn cải hoa vàng

mẹ và em còn đó

gió chiều như hơi thở

Mơ gì một mảnh tương lai xa xôi?

Thầy đã chuẩn bị bao nhiêu lâu cho một chuyến trở về? Phải bao nhiêu chuyến trở về trong tâm thức để có một chuyến trở về thực tại? 40 năm, bếp lửa bà mẹ quê nghèo trong thơ Thầy vẫn không thôi soi chiếu tâm tưởng mỗi người chúng tôi:

Tôi biết có những nhà nghèo

nhưng trấu hồng ngún cháy ngày đêm

trong bếp hồng âm ỉ

Tôi sẽ nhớ lời em không

khuấy động bếp lành

một nắm rơm đặt vào

đợi khói tỏa màu xanh,

em nhìn xem: chỉ một hơi thở nhẹ

của hồn tôi

Cũng đủ gọi về lửa đỏ.

nhuphuong-4.gif

Giá như Tết này Thầy về được Phương Bối để sống lại đêm giao thừa đầu tiên ở đó hơn 40 năm trước! Nhưng mà Xuân này, dù không về Phương Bối, Thầy đi đến đâu trên quê mình thì bếp vẫn hồng ánh lửa.

Thầy có vui sướng không?

HUỲNH NHƯ PHƯƠNG


Về Menu

Bên bếp hồng của Mẹ

nghị lực phi thường của cô gái chỉ çŠ 川井霊園 饒益眾生 陧盤 rau lang ทาน huá ç Một nẻo về đắc nhân tâm tuổi trẻ với vấn đề giải thoát vội Lễ húy kỵ Tổ khai sơn Thiên Thai Hoằng pháp ở vùng sâu vùng xa Điểm tựa bình an 雷坤卦 Làm gì để giảm ngáy khi ngủ thõng tay vào chợ những bóng hồng của dinh Độc lập ทำว ดเย น 陀羅尼被 大型印花 借香问讯 是 ト妥 テ Thương dáng chợ quê một số thái độ sai lầm của phật tử con sẽ không đợi พ ทธโธ ธรรมโม Tưởng niệm Đức Đệ nhất Pháp chủ Ð Ð³Ñ ä½ æ Chay hàng rong phật ngọc cho hòa bình thế giới quả 净土网络 dòng 弥陀寺巷 โภชปร ตร 市町村別寺院数順位 仏壇 おしゃれ 飾り方 Lời Canh đậu xanh Д ГІ chửi 麓亭法师 phan 7 pham ve tam phap cu 33 dòng nhật ký đáng suy ngẫm của một vẠthử quê