Ngập toàn Hà Nội. Nhìn ảnh, đọc tin mà hoang mang đến lạ.Chẳng biết yêu Hà Nội từ lúc nào nữa. Chỉ biết Hà Nội khi chưa gặp là những “ngõ nhỏ, phố nhỏ”, là hương hoa sữa thơm nồng nàn nơi góc phố mùa thu. Là lá vàng bay, là khăn mỏng vắt hờ qua vai áo nhỏ.

Buồn vương phố cũ

Cảnh Hồ Tây.Ảnh Minh Họa
Ngập toàn Hà Nội. Nhìn ảnh, đọc tin mà hoang mang đến lạ.Chẳng biết yêu Hà Nội từ lúc nào nữa. Chỉ biết Hà Nội khi chưa gặp là những “ngõ nhỏ, phố nhỏ”, là  hương hoa sữa thơm nồng nàn nơi góc phố mùa thu. Là lá vàng bay, là khăn mỏng vắt hờ qua vai áo nhỏ.

Hà Nội còn là phố cổ lan lan tiếng chuông chùa. Những phố nhỏ như đi chưa hết một lòng bàn tay, mà vẫn đủ làm xao xuyến.

Và  tôi chạm mặt Hà Nội vào một thu, xa rồi. Hà Nội buổi ấy, âm thầm, len lén len nhẹ cái lạnh vào vai gầy. Thấy yêu thương và chừng như dễ xúc động như người yêu xa lâu ngày gặp lại. Giai điệu Hà Nội trầm lắng, phố Hà Nội nho nhỏ, xưa xưa. Tưởng chừng, Hà Nội chỉ gói gọn trong lòng bàn tay úp.

Thu ấy tôi ở dưới trời Hà Nội, yêu quá “khăn em bay hiu hiu gió lạnh”. Chầm chậm bên Hồ Gươm, chầm chậm ra phía Hồ Tây, lan mang hồn giữa hơi nước bốc nhẹ loang mặt hồ. Thấy thu sượt má qua môi, thu âm thầm chảy qua từng gương mặt chưa quen. Nghe thi thoảng hoa sữa nồng nồng nơi đầu mũi, rồi tan biến, rồi chớp nhoáng lại đến như trêu ngươi người lạ. Thu Hà Nội còn là những con đường vàng lá cây rơi, đẹp nao lòng.

Hà Nội thu còn là những ngày tôi ngồi một mình ở quán nước chè ngõ hẻm. Quán có bà cụ móm mém nhai trầu bên gốc cổ thụ. Chè mạn bốc khói với thanh kẹo lạc, ngồi ngắm thu thanh bình qua từng người, từng người qua phố.

Hà Nội còn có bạn tôi. Lẻ loi và bình dị trên căn gác nhìn ra phía Hồ Tây. Bữa buồn buồn, bạn dẫn tôi đi qua cánh đồng sen Quảng Bạ. Nhẹ nhàng giải thích sen Hà Nội mới là sen đủ 100 cánh. Mùa ấy, sen đã tàn ngày hạ, nhưng lá sen vẫn thơm ngan ngát nguyên một vùng trời đất lặng im.

Thu Hà Nội qua nhanh trong tôi, nhưng lại ở rất lâu trong lòng, trong nỗi nhớ, trong niềm day dứt âm thầm, hẹn một ngày thu sẽ trở lại Hà Nội, nhưng chưa được bao giờ nữa.

Thu Hà Nội qua nhanh, nhưng hồn thu thì ở lại mãi. Trong xanh Hà Nội trong tôi với những hẹn hò chưa tan được.

Hà Nội ngập. Phố cũng như sông. Không dám tin điều mình thấy. Những người, những xe ngập trong nước. Những con đường mệnh danh là đẹp nhất Hà Nội cũng lênh láng buồn. Hồ Gươm, hồ Tây, hồ Ngọc Khánh… nước tràn dâng, nơi này chỉ còn thấp thoáng bóng những băng ghế đá lạnh lẽo, co ro trong bao ngày ngập nước. Thông tin liên tiếp báo tin về người chết, người mất tích, Hà Nội thiếu thực phẩm, ô nhiễm trong nước…

Không dám tin điều mình thấy, cũng như không dám tin hồi Hà Nội mở rộng. Hà Nội mở rộng, đã mơ hồ nỗi sợ Hà Nội bay đi mất những thoáng phố, thoáng phường, những cũ xưa vốn làm bồn chồn những người yêu Hà Nội.

Không dám tin điều mình thấy. Chỉ thấy Hà Nội giữa mênh mông với chất chồng hoang mang, hoang mang kéo dài qua những ngày nắng nỏ Sài Gòn. Lòng dạ  phương Nam bồn chồn những ngày ngồi vọng kinh thành.

Mùa thu này, Hà Nội chỉ còn lại nỗi bề. Đông lại sắp đến nữa rồi, Hà Nội sẽ rét mướt những nỗi buồn.

Chỉ mong cầu, một mai Hà Nội nắng lên!

NHÃ MỸ


Về Menu

Buồn vương phố cũ

寺庙的素菜 りんの音色 盂蘭盆会 応慶寺 佛子 赞观音文 Em gái nhạc sĩ Trịnh Công Sơn trổ ト妥 m¹ Mo 水子葬儀のお礼品とお祝いの方法 Mộng ß s½ Ï Duyên xưa diễu Khảo Vì đâu mất ngủ Đánh thức cơ thể vào buổi sáng กรรม รากศ พท à Þ ธรรมะก บพระพ ทธเจ lẠm tuoi chom gia nhin lai mot quang duong TẠdâu hoc cach cua nguoi xua day trong viec giao duc イス坐禅のすすめ หล กการน งสมาธ Sự lo lắng của cha mẹ cũng lây Cách chế biến mứt cà chua táo chín đẻ thuê dưới góc nhìn của một tu sĩ 建菩提塔的意义与功德 萬分感謝師父 阿彌陀佛 Đánh thức cơ thể vào buổi sáng ấn Trung thu hoài ức và trăn trở åº 簡単便利 戒名授与 水戸 Chiếc bóng nguyện 念佛人多有福气 ï¾ Người thầy đầu tiên của con 曹洞宗管長猊下 本 giao bà kanadeva 度母观音 功能 使用方法 Cẩn thận khi dùng đũa sơn lang nghe con minh