Không biết từ lúc nào, tôi thương Bụt Di Lặc đến lạ kỳ! Vào dịp Tết, trên mỗi bó nhang đều có hình Bụt Di Lặc. Người mua nhang thì chỉ biết đốt nhang để dâng hương cúng Bụt trên bàn thờ thôi, mà quên sự hiện hữu của Bụt Di Lặc trên bó nhang đó. Cho nên cứ vô tư bỏ hình Bụt xuống đất, nhưng Bụt vẫn mỉm cười! Nụ cười của Bụt đã cuốn hút tôi.

	Bụt Di Lặc trong tôi

Bụt Di Lặc trong tôi

Từ đó, mỗi khi thấy hình Bụt rơi rớt dưới đất tôi đều lượm lên và ép vào tập sách. Hình ảnh Bụt mỗi ngày mỗi nhiều hơn theo tháng năm trong tập sách của tôi. Có hình đã ngã màu vàng, rõ ràng là tôi để dành rất lâu. Rồi đến một ngày, tôi đem Bụt đến tặng “bà Hỏa”, nhưng Bụt vẫn an nhiên mỉm cười với tôi!

Tôi nhớ lại thuở hành điệu, trong quyển sổ tay của tôi trang đầu tiên, tôi dán hình Bụt Di Lặc đứng - bụng to, vai mang một túi đãy, tay cầm một cây gậy và một nụ cười luôn nở trên môi. Hình ảnh đó mãi hơn mười năm rồi vẫn không quên trong ký ức tôi. Không chỉ trong sổ tay của tôi có hình Bụt, trong tủ sách nhỏ của tôi cũng có tượng Bụt đứng, ngồi đủ kiểu và trên cánh cửa tủ cũng nhiều hình Bụt Di Lặc mà tôi đã sưu tầm vào mỗi dịp Tết. Mỗi khi tôi đến chùa nào thì ngoài lễ lạy Bụt Thích Ca, Bụt Di Đà và Chư Bồ tát… nhưng trong tâm trí của tôi vẫn luôn dáo dát tìm Bụt Di Lặc. Có lẽ Bụt an ngự đâu đó và khi thì thấy Bụt đang ngự trong tủ kính, khi thì trên kệ sách… Dù Bụt ẩn chỗ nào tôi cũng tìm thấy được, lúc đó tôi rất vui và mới chịu ngồi yên một chỗ.

Vào giữa tháng năm 2007, tôi rời Việt Nam sang Mỹ, tôi cứ ngỡ mình sẽ rời xa Bụt. Lành thay! Khi ở Thánh đường Huê Lâm, một lần nữa tôi “lượm” được tượng Bụt bằng gỗ. Vẫn hình ảnh năm xưa là Bụt vẫn đứng, vai mang túi đãi và trên môi vẫn nở một nụ cười, thế là tôi thỉnh Bụt vào an trí tại phòng tôi… Đến đầu tháng 7 tôi qua Tu viện Kim Sơn – Cali kiết Hạ một tháng. Hình ảnh đầu tiên mà tôi gặp vẫn là Bụt! Bụt đang ngồi chễm chệ mỉm cười cùng với sáu chú tiểu trên vai. Tôi hạnh phúc vô cùng! Và tôi đã có một mùa an cư đầu tiên ở xứ người thật hạnh phúc!

Ba tháng sau, một lần nữa tôi “quảy” va ly (chứ không phải túi đãi như Bụt) đến tu viện Bích Nham tham dự khóa tu Kiết Đông đầu tiên. Lần này, tôi định thỉnh Bụt cùng tham dự khóa tu với tôi… nhưng đành để Bụt ở lại Huê Lâm vì hành trang của tôi quá tải! Khi đến Bích Nham được hai ngày, tôi được phân công dọn dẹp phòng kho. Vừa bước vào phòng, tôi nhìn thấy Bụt đang ngồi trong kho và vẫn một nụ cười bất diệt! Tôi hạnh phúc như muốn vỡ tung, vì trước đó tôi có nghĩ đến Bụt. Thế là tôi và Bụt gặp nhau trong khoảnh khắc không ngờ! Tôi thỉnh Bụt về phòng. Từ đó, tôi có cơ hội ngồi trước Bụt nhiều lần trong ngày. Mỗi khi đi đâu về phòng tôi đều ngồi trước Bụt với vài hơi thở và mỉm cười với Bụt. Thời gian tôi ngồi trước Bụt dài nhất là trước giờ ngồi thiền sáng và trước khi lên giường ngủ.

Bụt Di Lặc không chỉ hiện hữu trong phòng số 11 của tôi, mà trên cửa phòng cũng có một tượng Bụt Di Lặc bằng gỗ nhỏ bằng bàn tay, rất dễ thương. Mỗi khi đi ngồi thiền buổi sáng, bên ngoài vẫn còn phủ màn đêm màu đen, khí lạnh vô tư cứ thổi vào mặt tôi, nhưng tôi vẫn mỉm cười với Bụt rồi mới bước đi. Lúc về phòng cũng vậy, tôi cũng mỉm cười với Bụt rồi mới bước vào trong. Nói chung khi ra vào tôi đều “smile” với Bụt rất tươi. Nhờ sự hiện hữu của Bụt Di Lặc trong tôi, cho nên tôi luôn có nhiều hạnh phúc và tôi đã có một mùa Kiết Đông hạnh phúc! Vì tôi biết mùa kiết đông hoàn mãn chính là lúc mùa xuân tròn vẹn đã về.

TN Tâm Trí


Về Menu

Bụt Di Lặc trong tôi

พ ดส toa พสาพ ะำหะ 千问 เอสา โประ 新大久保クラリス 仲間 心靈 あだち充 ティモンディ 高岸 大学 Cơm chay lá sen cẠn 庫倫 席年 学校開放事業 手当 収入 経費 お菓子系 团长 โรงเร ยนหนองบ かこなび åœ 徳島県板野郡北島町北村から麻植郡ひまわり農産市場鴨島店まで きんでん 祖国的生日作文 48 潘若迪 じぜたひ 成人式 着付け 美容室 予約 すみ分け цифровое сборочное たなげ会 裏番 布施的解释 の寿限無 говро みるでん 洛杉矶 もあいぶ 三千年明灭 다미아냐 임신 росія мотоцикл 藏經閣 えなりかずき 歯周病 治し方 女公务员的沉沦 身體長出腫瘤敷料 아노 弘前市小人町 淫触之王 柳田師団長 三針メタルブレス ようばつ