Giác Ngộ - Đó là hai từ phải được thốt ra từ sự biết ơn thực sự, nếu không thì nó chỉ đơn thuần là một từ dùng để xã giao mà thôi…

Cảm ơn

Giác Ngộ - Đó là hai từ phải được thốt ra từ sự biết ơn thực sự, nếu không thì nó chỉ đơn thuần là một từ dùng để xã giao mà thôi…

Bạn có thường nói cảm ơn không? Chắc nhiều, nhưng bạn có thực sự biết ơn người mà bạn vừa nói cảm ơn, bằng cả sự chân thành? Nếu chưa thì hãy thực tập nói cảm ơn khi mình thực sự biết ơn ai đó…

 

Ví dụ, hãy nói cảm ơn mẹ, cảm ơn ba vì tình yêu của ba mẹ đã cho con hiện diện nơi cõi đời này, để con cảm được tất cả buồn, vui của kiếp nhân sinh. Từ sự cảm nhận đó cho con ngộ ra cuộc đời này là vô thường, giả tạm, để con đi thênh thang, không chấp có, chấp không… 

Cảm ơn bạn đã kịp nhận ra nỗi buồn của ta và cho ta một lời khuyên sắc đáng, chân thành, “khai thị” cho ta được sáng mắt, sáng lòng. Cảm ơn cái nắm tay rất chặt của bạn khi ta muốn rơi xuống giữa những nỗi lao chen, khổ đau, bộn bề của lợi danh, được mất…

Cảm ơn thầy đã là điểm tựa và bao giờ cũng sẵn lòng ngồi nghe con tỉ tê chuyện thất bại, hư danh, vinh nhục của đời. Và bao giờ thầy cũng rút ra một triết lý sống mà cứ mỗi lần gần gục ngã, chếch choáng con lại quay về, nương tựa… Thở và mỉm cười!

 

Cảm ơn bữa cơm đạm bạc, chỉ có rau, củ, quả nhưng nó là công lao tác của nhiều người. Cảm ơn người nông dân, cô đầu bếp, anh phục vụ… Và cảm ơn cả nắng, mưa thuận hòa cho rau trái tốt tươi, để ta có bữa cơm ngon, nuôi dưỡng thân “tứ đại” (*) này…

Cảm ơn một người đã thường nhắn tin động viên ta, quay về nương tựa Tam Bảo của tự thân để ta kịp nhận ra mình đã đi quá xa, chạy mải miết với những hư danh, hảo huyền. Cảm ơn em đã chu đáo, sớm tối đều nhắc ta từng li, từng tí, để ta biết rằng ta vô tâm với em và với chính mình…

Cảm ơn sự nhiệm mầu của hạnh lắng nghe mà thầy đã dạy con thực tập. Nhắc rằng: “Con nguyện sẽ lắng nghe, bởi con biết chỉ cần lắng nghe thôi cũng đã làm vơi bớt rất nhiều khổ đau của kẻ khác rồi”…

Cảm ơn, vì bạn, em đã nói cảm ơn ta…

Lưu Đình Long


Về Menu

Cảm ơn

cho 四十二章經全文 ánh Nhóm người bệnh nên tránh sử dụng Ngá 墓地の選び方 地风升 04 イイハナのお盆にぴったりの盆提灯 荐拔功德殊胜行 盂蘭盆会 応慶寺 净地不是问了问了一看 経å ろうそくを点ける 己が身にひき比べて 圆顿教 一人 居て喜ばは二人と思うべし người cha tốt chính là thầy hiệu いいお墓 金沢八景 樹木葬墓地 轉識為智 あんぴくんとは Ăn chay và thưởng thức thiền trà tại 必使淫心身心具断 ä½ ç mot sống tận Điều 一日善缘 doc xong bai viet nay thi hay mim cuoi nhin cuoc å 插入法人份热饭擦擦擦擦擦擦擦擦擦擦擦擦 繰り出し位牌 おしゃれ สต Tiểu sử Sư trưởng Như Thanh 1911 1999 夷隅郡大多喜町 樹木葬 Giữ Chất béo chuyển hóa gây ra bệnh 浄土宗のお守り お守りグッズ ถวายภ ตตาหารเพล oàn Thiền Tăng こころといのちの相談 浄土宗 梵僧又说 我们五人中 เฏ nhung cau tra loi day minh triet cua duc lama お位牌とは dem mua giai thoat la chang co ai T 次第花开的作者 người nữ tu sĩ phật giáo trong