"...Con sông nào chảy xa nguồn Thì con sông ấy hãy buồn với tôi...” (Hoàng Trúc Ly) Những ngày làm việc trong tuần có một tối phải ở cơ quan trực. Và hôm nào ở lại thì được bè bạn kéo ra đâu đó ăn cơm. Hôm nay mưa, ra ngồi một cái quán bên bờ sông Vàm Cỏ, nhìn những đám lục bình trôi ngược về hướng đầu nguồn tự dưng muốn viết một cái gì đó về dòng sông.

Nhặt sen từ blog

Chảy đi sông ơi!

Ảnh Minh họa
"...Con sông nào chảy xa nguồn Thì con sông ấy hãy buồn với tôi...” (Hoàng Trúc Ly) Những ngày làm việc trong tuần có một tối phải ở cơ quan trực. Và hôm nào ở lại thì được bè bạn kéo ra đâu đó ăn cơm. Hôm nay mưa, ra ngồi một cái quán bên bờ sông Vàm Cỏ, nhìn những đám lục bình trôi ngược về hướng đầu nguồn tự dưng muốn viết một cái gì đó về dòng sông.

Những đám lục bình trôi giữa mặt sông, dưới mưa, trông buồn lắm. Thảo nào mà Vũ Đức Sao Biển viết được câu ca “thương những đời như lục bình trôi” hay đến thế! Tôi sống ở miền Nam đã hơn ba mươi năm, nghe giọng dân ca Nam Bộ trong những bài hát rất dân dã, mượt mà nhưng luôn phảng phất âu lo đâu đó của con người thuở đi khai hoang. Quê tôi cũng có dòng sông nhưng không có những đám lục bình trôi dạt mà chỉ có những đám củi mục trôi về vào mùa mưa lũ, trông kham khổ nhưng nước cuốn nhanh, không kịp cho tôi suy nghĩ nhiều như ở đây, chiều nay.

Mỗi cảnh vật hình như có một điều gì đó rất riêng làm tôi phải ngập ngừng, bối rối khi muốn viết. Tôi nghe tiếng bì bõm của một chiếc thuyền nhỏ nhưng không thấy gì vì trời tối lại mưa. Chiếc thuyền không có đèn đóm nhưng trên đó chắc chắn là có những con người lam lũ đang trở về. Họ về neo đậu một bến sông nào đó rồi ngày mai lại tiếp tục kiếm sống bằng nghề sông nước: giăng lưới, buông câu. Tôi ở trên bờ nhưng tôi vẫn biết giăng lưới buông câu, cái nghề mà người ta gọi là được chăng hay chớ, biết lúc nào cá cắn câu, mắc lưới? Cuộc đời gần như gắn liền với may rủi, hên xui!

Tôi ngồi trong nhóm bạn bè mà suy nghĩ mông lung. Không biết những con người trên chiếc thuyền kia có cảm nhận được cái bấp bênh của họ trong cuộc mưu sinh? Bây giờ, tôi chỉ mong họ không bị ướt dưới cơn mưa để khi về bến có một bữa cơm tối thật ấm cúng. Chiếc thuyền cũng là mái nhà, nơi đó cũng có đầy đủ những yêu thương, đùm bọc, chở che... chỉ mỗi một điều là bây giờ đây họ đang vất vả nhiều hơn tôi, hơn bạn.

Trời sập tối, mưa càng lúc càng lớn... Tôi cũng phải về.Trên đường về, tôi thầm cám ơn dòng sông, cơn mưa, những đám lục bình trôi và nhất là chiếc thuyền nhỏ mỏng manh kia đã cho tôi có thể viết ra cảm xúc chính mình, cảm xúc cứ như dòng sông tuôn chảy. Hơn thế, những hình ảnh đó đã nuôi tâm hồn tôi lớn thêm, đã làm tôi “cháy lên trong dạ muôn vàn tâm sự...”

Một chút yêu thương con người, với tôi, cũng là quý lắm rồi, chảy đi yêu thương ơi, chảy đi sông ơi! Ừ, “thương những đời như lục bình trôi...”

Blog Tịnh Tâm  


Về Menu

Chảy đi sông ơi!

trà tu tanh di da 7 tiep theo lang thanh thiếu niên pt chùa bằng mừng ngày Khoảnh khắc giao mùa 彿日 不說 bốn vô lượng tâm vô cảm xã hội và thái độ của người tình huynh đệ 杨柳观音图 Chuyện đời của một sư cô chui mang va loi day cua duc phat 7 Bệnh nấc cụt Hiccup Thủ phạm trong bóng tối nhung buoc chan dau tien di vao que huong giac ngo 佛規禮節 บวช nho Phà Štong hay song nhu con lat dat luon dung day sau khi vap ve nha CHA 19 giup do sau khi chet phan 1 khái niệm phật giáo về nghệ thuật ý Pho tượng như người thật ở chùa Quán 閩南語俗語 無事不動三寶 Bệnh nhược cơ dễ gây tử vong chua tay trang cuoc doi vo thuong vo san ngôi những điều cần nhớ khi bạn thấy bế 楞嚴咒五大心咒 tho Tức nghiệp vien buoc Caffeine làm tăng nguy cơ sẩy Tăng Tập hít thở để ngăn ngừa huyết lua 1985 30 dieu khong nen tiep tuc lam voi ban than Ươm mầm Kiep nhan sinh Những đóng góp của các thương gia hòa thượng Bodhgaya một ngày