Chị dạy cho tôi biết bao điều hay lẽ phải để sống làm một con người hòan thiện, một người tu chơn chánh Chị thường nói Chị có thể hy sinh cả bản thân mình, làm bất cứ điều gì để cho em được an vui, để em được sống trọn đời trong ánh sáng đạo lành
Chị Tôi

Chị dạy cho tôi biết bao điều hay lẽ phải để sống làm một con người hòan thiện, một người tu chơn chánh. Chị thường nói:"Chị có thể hy sinh cả bản thân mình, làm bất cứ điều gì để cho em được an vui, để em được sống trọn đời trong ánh sáng đạo lành".


Chị dạy cho tôi biết bao điều hay lẽ phải để sống làm một con người hòan thiện, một người tu chơn chánh. Chị thường nói:"Chị có thể hy sinh cả bản thân mình, làm bất cứ điều gì để cho em được an vui, để em được sống trọn đời trong ánh sáng đạo lành".

Thế là đã sáu năm rồi. Sáu mùa xuân trôi qua kể từ ngày chị rời xa trần thế, tôi vẫn không ngờ mình đã xa chị trong ngần ấy thời gian. Một người chị mà tôi luôn gắn bó trong suốt quãng đời tuổi thơ. Rồi khi lớn khôn hơn một chút chính chị là người dắt dẫn tôi đi xuất gia học đạo. Để từ đó trên bước đường lý tưởng, đồng chị đồng em chung một lối về giải thoát.

Là con út, cha lại mất sớm nên tôi được mẹ, các anh và chị rất mực yêu thương chìu chuộng. Và thế là tôi thường hay vòi vĩnh toàn những chuyện đâu đâu. Mỗi khi tôi khóc vì một việc đòi hỏi vô lý thì chị liền bị mẹ la mắng.

Vậy mà không bao giờ chị hờn giận hay ghét bỏ tôi. Trong mắt chị, tôi luôn là đứa em gái bé bỏng, cần được chở che đùm bọc. Chị luôn thể hiện tấm tình của người chị vừa dịu dàng thân ái nhưng cũng đủ đầy bản lãnh cương quyết.

Năm tháng qua nhanh, việc tu học của tôi vẫn thuận êm và nhiều an lạc, bởi sự chăm lo dìu dắt của chị. Không kể ba năm ra Huế ở chùa Khải Ân hành điệu tu tập, thì hầu như tôi luôn sống bên cạnh chị. Mấy năm cơ bản ở Đại Tòng Lâm, rồi trở về thành phố học lớp diễn giảng, thi vào Cao Cấp Phật Học, lúc nào chị cũng sát cánh bên tôi để động viên, sách tấn.

Mỗi khi tôi bê trễ biếng lười hay buồn phiền thì chị là người an ủi khuyên bảo. Chị dạy cho tôi biết bao điều hay lẽ phải để sống làm một con người hòan thiện, một người tu chơn chánh. Chị thường nói:"Chị có thể hy sinh cả bản thân mình, làm bất cứ điều gì để cho em được an vui, để em được sống trọn đời trong ánh sáng đạo lành".

Tấm lòng chị bao dung yêu thương rộng mở không chỉ đối với tôi, mà cả với mọi người chung quanh .Chị lại là một người con hiếu thuận hết lòng thương yêu kính trọng mẹ cũng như những người thân trong gia đình. Với bất cứ ai chị cũng sẳn lòng giúp đỡ chung sống thật hài hoà thân thiện.

Chị xem đó là niềm vui, là điều hạnh phúc, là ý nguyện cao cả của mỗi người con Phật. Vậy mà niềm hạnh phúc ấy lại quá mong manh ngắn ngủi như cuộc đời của chị. Chị mất trong một tai nạn bất ngờ vào ngày cuối đông khi tuổi đời chỉ ngoài ba mươi. Có biết bao mộng ước cao đẹp mà chị hằng ôm ấp cho khóc. Mẹ, các anh cùng nhiều huynh đệ đều sợ tôi ngã gục.

 

Nhưng rồi mọi người ngạc nhiên khi thấy tôi cứng rắn chịu đựng một cách bình thản. Hơn ai hết tôi phải tự trấn tỉnh lòng mình để lo hoàn thành tâm nguyện của chị. Dường như có sự linh cảm, nên trước đó không lâu chị đã làm đơn xin hiến xác cho y học. Một việc làm còn quá mới mẻ đối với một người tu sĩ lúc bấy giờ. Trước bao lời tiếc thương đồng cảm, cũng không ít tiếng chê bai trách móc.

Để rồi sau đó... chỉ còn là những khoảng trống lặng lẽ cho cả người đi và kẻ ở lại. Mặc tình ai hiểu ai không, chị vẫn im lặng trong thế giới vĩnh hằng. Có chăng là nỗi niềm của bao người thân còn lại trên đời. Và với tôi, chị mãi mãi là người chị cao cả tuyệt vời.

Dù còn hay mất, dù cuộc sống có muôn màu sắc của trò nhân ngã thị phi thì hình ảnh và việc làm của chị cũng để lại trong lòng người ít nhiều ấn tượng. Chị sống không cho bản thân mình, thì khi xả bỏ xác thân tứ đại chị vẫn mong muốn làm được điều gì đó giúp ích cho đời. Cuộc sống không trọn vẹn... thì sự ra đi của chị vẫn mang ý nghĩa bởi sự cống hiến vị tha, bởi tấm lòng trang trải không vì danh lợi phù du.

Dòng đời vẫn trôi... cuộc sống vẫn tiếp diễn và rồi mỗi ngày qua tôi lại cảm nhận thêm niềm tin của mình đối với chị. Chị đã truyền cho tôi một sức mạnh, một ý chí để tin tưởng như thế. Chính sức mạnh ấy giúp tôi đầy đủ nghị lực, vững vàng hơn trong đời sống tu hành. Tôi hạnh phúc trong màu áo giải thoát thanh cao. Niềm hạnh phúc ấy thật vô bờ bởi lòng tôi luôn có chị hiện hữu để cùng nhau dấn thân trên mỗi bước đi về.
 

 

Về Menu

chị tôi chi toi tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

佛教教學 お墓参り คนเก ยจคร าน Ä n Thuốc giảm cân không giảm cân còn gây 文殊 nh 香炉とお香 曹洞宗総合研究センター Tết đến nói chuyệnmười hai con giáp 色登寺供养 随喜 Tập thể dục khi còn trẻ có lợi cho thầy Cha tôi Quảng Ngãi Húy kỵ Tổ sư khai sơn Tổ å Nuôi con bằng sữa mẹ giúp giảm nguy cơ 皈依是什么意思 別五時 是針 五観の偈 曹洞宗 Nước có cồn nước tăng lực uống kinh dien 元代 僧人 功德碑 浄土宗 2006 佛经讲 男女欲望 いいお墓 金沢八景 樹木葬墓地 Những Người Con Gái Lành của Đức Thế L 必使淫心身心具断 vi L Nghiên cứu về Ni giới một đề tài 佛教算中国传统文化吗 Ï Di 佛教中华文化 ประสบแต ความด Lạm dụng cồn nguy hại thế nào đến 陈光别居士 梁皇忏法事 Khủng hoảng tinh thần và những con số KINH 二哥丰功效 法要 回忌 早見表 エクセル 净土五经是哪五经 Hãy nói về cuộc đời khi tôi không còn 若我說天地 hồ 鎌倉市 霊園 ส งขต äºŒä ƒæ 五痛五燒意思 Thấy Phật Dược Sư bằng tâm