GN - Bến xe khách chiều ba mươi Tết không kém phần đông đúc, dường như ai cũng đang hối hả về quê...

	Chuyến xe cuối năm

Chuyến xe cuối năm

Hoan hỷ về quê đón Tết trong chuyến xe ngày cuối năm - Ảnh: TTO

GN - Bến xe khách chiều ba mươi Tết không kém phần đông đúc, dường như ai cũng đang hối hả về quê cho kịp đón giao thừa.

Mua vé xe xong, tôi lên xe yên vị chỗ ngồi, trên xe chỉ còn vài chiếc ghế trống. Tiếng anh lơ xe giục mọi người khi xe bắt đầu lăn bánh làm lòng tôi nôn nao lạ thường. Hơn lúc nào hết, tôi mong lắm được về quê.

Xe chạy được một đoạn, bác tài xế trông thấy cái vẫy tay đón xe của khách liền dừng lại làm tôi cắt đứt dòng suy nghĩ. Hai cụ già  vừa bước lên xe đảo mắt qua một lượt tìm chỗ ngồi. Cụ ông lên tiếng :

- Còn một chỗ ở băng ghế cuối, bà đến ngồi đi.

Cụ bà nhìn cụ ông, trả lời:

- Thế còn ông thì sao?

Cụ ông cười, đáp lại:

- Tôi đứng được rồi.

Thấy thế, tôi đứng dậy, gọi cụ ông:

- Cháu mời ông ngồi vào chỗ của cháu, thanh niên như cháu đứng không sao đâu.

Cụ ông nhìn tôi đồng ý, lộ vẻ cảm ơn. Chỉ thế thôi mà trong lòng tôi lại vui, xem như mình vừa làm một việc ý nghĩa ngày cuối năm.

Nhìn hai cụ, chợt tôi nhớ đến những người thân của mình. Xuân này, ông bà tôi đã bước vào tuổi tám mươi nhưng vẫn còn minh mẫn. Ông bà vẫn nhớ tên từng đứa cháu, thường gởi trái cây chín trong vườn nhà cho tôi mỗi lần mẹ lên thăm. Nhắc đến mẹ, tôi nhớ từng vồng khoai, luống cải mẹ vun trồng; nhớ ba với cánh đồng lúa chín vàng hay mấy chậu hoa kiểng ba trồng chuẩn bị đón Tết.

Và nhớ làm sao em gái tôi với tà áo dài trắng đến lớp. Trong tiềm thức tôi hiện về bao kỷ niệm. Đó là kỷ niệm ngày ấu thơ được mẹ dắt đi chợ Tết sắm quần áo mới, được nhận lì xì của mọi người trong đêm giao thừa, được đi chúc Tết thầy cô, được du xuân cùng bạn bè. Biết bao kỷ niệm đẹp mà trong gói hành trang xa quê của tôi, tính ra không có gì quý giá  hơn. Tôi đang mang quà Tết về cho mọi người trong gia đình, nhưng tôi biết rằng món quà quý nhất mà tôi dành tặng gia đình chính là sự trưởng thành của tôi…

Rồi xe cũng về bến hơn mười giờ đêm, đường lộ tấp nập đông vui cùng chờ giây phút chuyển sang năm mới. Tôi đi trên con đường cũ mà sao có cái gì khác lạ, thì ra quốc lộ đã thông xe hai chiều, đèn điện sáng rực rỡ. Và ngôi nhà bé nhỏ của tôi kia rồi, mọi người đang chờ tôi về sum họp. Hương xuân thật rộn ràng, ấm cúng làm bước chân tôi đi nhanh hơn về giữa mùa xuân thanh bình, hạnh phúc.

Hà An

Giác Ngộ online xuân Bính Thân 2016 chào đón tin, bài bạn đọc, cộng tác viên. Bài vở, tin tức cộng tác xin hoan hỷ gửi về: giacngoxuan@gmail.com.

Liên hệ quảng cáo trên trang Giác Ngộ online xuân Bính Thân với nhiều ưu đãi - tại phòng quảng cáo Báo Giác Ngộ (85 Nguyễn Đình Chiểu, P.6, Q.3, TP.HCM) - ĐT: (08) 393.04.388.


Về Menu

Chuyến xe cuối năm

chết Ngoại tôi Long trọng lễ tưởng niệm Đức Tổ boi toan binh yen den binh yen di Cổ Phật hoàng Trần Nhân Tông viết về Tu vung 水天需 ÄÆ nghi vê lê macchabée tri ân Mắt Phật ở Lumbini Tăng cân làm tăng nguy cơ trẻ chết non 宗教五寶 慈恩传 敕命玄奘法師充任上座 dung roi vao ma nghiep bàn Ăn uống đủ dinh dưỡng cải thiện tư tu tap pham hanh tho mac giang tu bai so 1331 den so 1340 cải tạo và xây mới các công trình tín ai Ba tôi và thiền khán thoại đầu chương x sáu lá thư và cái chết của gia va chet ภะ Luận tuyển chết để thay đổi những vấn đề cần suy nghĩ cung ram bình yên đến bình yên đi chua bao lam chùa thánh ân ta bậc cao tăng đạo đức thủy chung cach cung ram thang bay va nhung dieu can luu y nhin lai ve y niem vo thuong nhan mua vu lan gia đình này có con nhà cách cúng rằm tháng bảy và những điều ca sĩ sỹ luân và mẹ lên chùa cài hoa bệnh âm có thật không Sự nga khẩu ve GiÃi