Cô ấy đã đi rồi. Mọi thứ trở nên yên ả lạ thường. Vẫn tiếng nhạc ấy, vẫn tiếng văng vẳng ấy trong đầu, nhưng tim anh quặn thắt. Anh biết mình không mất cô, mà thật may mắn vì đã có cô ở bên trong cuộc đời. Cô đã tìm thấy nơi dành cho mình, cô thuộc về nơi ấy, cõi an bằng và thanh tịnh…

Cõi an bằng

“Dậy ăn chút gì đi em, đã cả ngày nay em không ăn gì rồi”

Nam đặt bát cháo xuống bàn, và dựng vợ dậy. Cô ấy yếu quá, khuôn mặt chỉ vài ngày đã xanh xao, biến sắc lạ thường. Anh ứa nước mắt nhớ biết bao tiếng cô cười đùa, nhớ biết bao tiếng nói lanh lảnh, nhớ biết bao hình ảnh vợ anh tràn trề sức sống và niềm tin… Anh đau đớn nhìn cô lặng lẽ ngồi góc giường, mắt nhìn xa xăm về một phía... Đôi mắt thật khờ dại và vô hồn.

sen2.jpg

Đã một tuần kể từ khi cô bỗng nhiên thay đổi lạ thường. Mỗi buổi sáng cô lặng lẽ thức dậy từ sớm, rồi tới ban công nghe nhạc thiền. Tiếng nhạc như nỗi ám ảnh trong đầu Nam kể từ đó… Tiếng âm vang, tiếng thanh thoát đi sâu vào tâm trí anh… miên man, và lo sợ.

“Bụt hóa thân vào ta, ta hóa thân cùng Bụt..”…

Anh thường đứng nhìn vợ từ xa mỗi khi cô ngồi thiền tịnh. Trông cô thật thanh thản và yên bình. Cuộc sống bộn bề và bận rộn ngoài kia dường như không còn thuộc về thế giới của cô nữa. Rồi anh bỗng thấy lo sợ vô cùng, như thể cô sẽ đi mất, trong vòng tay anh cô sẽ vuột khỏi anh và chạy ào tới một thế giới khác, ở nơi ấy anh sẽ chẳng bao giờ còn là của cô….

Những cuốn tạp chí thời trang, mua sắm… cô cất thật sâu dưới đáy tủ. Thay vào tủ sách là những cuốn kinh Phật, những bài học thiền và những CD nhạc pháp âm. Cô dành tất cả ngày nghỉ để nghe nhạc và đọc sách, như một đứa trẻ chăm chỉ chuẩn bị bài vở cho một ngày mới nhập trường

Ngày 15 tháng 7 âm lịch

Cô đặt vào tay tôi chiếc nhẫn cưới đã gắn bó cùng chùng tôi suốt 5 năm qua và mỉm cười nụ cười xa lạ nhưng đầy thánh thiện.

Em phải đi thôi, duyên đã tới rồi. Em sẽ luôn cầu an bình cho anh”

Nam lặng lẽ, không ngăn nổi hai hàng nước mắt chảy dài.   “Giữ sức khỏe em nhé”….

 Ngày mồng 1 tháng 8 âm lịch

Anh thắp nén nhang lên bàn thờ Phật Quan Âm và thành kính cúi đầu.

Cô ấy đang ở đó. Cô thật thanh thoát và tràn đầy nhựa sống, một sức sống anh chưa từng thấy khi sống bên cô, và đó là nụ cười tuyệt đẹp nhất từ khi anh ở bên cô trong cuộc đời mình….

Anh lặng lẽ rời khỏi ngôi chùa… Mùi sen thơm ngát và dịu nhé. Anh thấy mình thật bình an…

“Thức dậy nhoẻn miệng cười
Hăm bốn giờ tinh khôi
Xin nguyện sống trọn vẹn
Mắt thương nhìn cuộc đời
Mở cửa nhìn pháp thân
Đời màu nhiệm không cùng
Lòng dặn lòng tỉnh thức
Dòng nước tâm trong ngần…”

Huyền Trang (Blog Việt/VNN)


Về Menu

Cõi an bằng

トo そうとうしゅう ß chùa 忉利天 金宝堂のお得な商品 cho và nhận để được kết nối những k廕篙 Thưởng thức các món ngon tại Ẩm 人鬼和 ä½ æ 機十心 念佛人多有福气 大法寺 愛知県 曹洞宗管長猊下 本 biết qua Á cẩn thận với lời nói để tránh khẩu ç æˆ 加持 Chuyện 离开娑婆世界 お寺小学生合宿 群馬 cà y 佛子 Những hình bóng cũ 一仏両祖 読み方 不可信汝心 汝心不可信 ï¾ ï½ กรรม รากศ พท 菩提 Những bài học của mẹ 如果相信心中有情 佛教四劫 sự linh ứng nhiệm mầu của câu thần Lặng 四比丘 三身 トO 03 Buffet rau nhà hàng Việt Chay hút khách 百工斯為備 講座 Bia 錫杖 僧秉 åº 大法寺 愛西市 Thực phẩm phù hợp với người ăn