Chúng ta vẫn đi trên con đường của mình cho dù có nắng lên hay mưa đến Có đoạn gập ghềnh khúc khuỷu cũng có nơi đầy hoa thơm cỏ lạ, trên hành trình ấy cuộc sống sẽ cho ta những bài học, để ở mỗi một khúc quanh cuộc đời, ta lại lên đường hành trang đầy ắp
Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ

Chúng ta vẫn đi trên con đường của mình cho dù có nắng lên hay mưa đến. Có đoạn gập ghềnh khúc khuỷu cũng có nơi đầy hoa thơm cỏ lạ, trên hành trình ấy cuộc sống sẽ cho ta những bài học, để ở mỗi một khúc quanh cuộc đời, ta lại lên đường hành trang đầy ắp những điều mới mẻ. Hãy yêu lấy con đường mà ta đi, đừng hững hờ với giọt sương buổi sớm đọng trên ngọn cỏ, với nắng hoàng hôn trên ngã ba sông. Thân phận đời người chỉ là hữu hạn trong cái vô hạn của đất trời. Rồi còn lại gì ngoài cái bao la hư vô, như một vì sao xa chợt tắt , tất cả chỉ là khoảng không vĩnh cửu.

Ta đợi ngày bờ lau tóc trắng 
Ngồi bên nhau hát khúc phiêu du 
Cuộc đời ơi ! mây trôi qua cửa 
Nắm tay nhau ta về chốn hư không.....


Cuộc đời con người thật sự dài được bao nhiêu, mới đó đã đi được nửa chặng đường cuộc sống. Mỗi ngày thức dậy cảm nhận được hơi thở của cuộc sống quanh ta, vẫn cảm thấy mình hừng hực những đam mê những khát vọng. Nhưng ngày tháng đã dần ngắn lại, mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày gần hơn cho một sự chia ly.

Hôm qua đi chợ gặp một phụ nữ quen, bà đã gần bảy mươi, tóc đã bạc trắng nhưng vẫn còn lưu lại dấu vết của một thời xuân sắc. Bà đi giữa chợ, đầu ngẩng cao, những nếp nhăn hằn sâu trên da thịt, lẻ loi giữa những ồn ào náo nhiệt. Tôi chợt tự hỏi, đâu rồi cô thiếu nữ như hoa tươi buổi sớm một thời đã làm say đắm biết bao chàng trai, đâu rồi người phụ nữ nhan sắc mặn mà làm say mê bao gã đàn ông. Tất cả rồi đã đi qua, nghiệt ngã và lạnh lùng! Ta của một ngày nào trẻ trung sức sống, tưởng chừng có thể lấp bể dời non, thoáng chốc đá da mồi tóc bạc.

Ước mơ vẫn còn phía trước mà thời gian đã ở lại phía sau rồi.

Mỗi chúng ta đều phải làm người lữ hành trên con đường của riêng mình. Chỉ là đường một chiều! sẽ không có chuyện phân vân quay đầu khi phía trước gập ghềnh khúc khuỷu. Cha tôi năm nay đã trên tám mươi tuổi rồi, ngày nào sau buổi cơm chiều hai cha con củng pha một bình trà ngồi uống trên bộ ván, nơi nhìn ra khoảng sân sau có gốc khế rụng đầy hoa tím. Câu chuyện của ông phần nhiều là những hoài niệm về một thời đã qua, về những bạn bè mà phần đông đã về chốn hư vô.

Đôi khi hàng giờ liền hai cha con không nói câu nào, chỉ lẳng lặng uống trà. Những lúc ấy đôi mắt ông xa xôi nhìn ra cái khoảng sân sau tím màu hoa khế. Ông đang sống lại với những tháng ngày của mình, cái thời mà ông vẫn hay gọi là "hồi ấy" mỗi khi ông kể chuyện về cuộc đời mình. Tôi hiểu và thương ông vô hạn. Nhưng làm sao?, khả năng con người quá nhỏ bé trước quy luật khắc nghiệt của tạo hóa. "Một cõi đi" rồi lại phải "về"! Cái nghiệt ngã của cuộc sống là bạn phải chấp nhận đi đến cuối đoạn đường, cho dù những viên sỏi nhọn có làm cho bạn tóe máu bàn chân. Cái đích cuối cùng rồi củng sẽ đến bất chấp chúng ta có cố trì hoãn đến đâu. Thân phận đời người chỉ là hữu hạn trong cái vô hạn của đất trời. Rồi còn lại gì ngoài cái bao la hư vô, như một vì sao xa chợt tắt , tất cả chỉ là khoảng không vĩnh cửu.

Chỉ một lần ta đi qua đây 
Một lần thôi rong chơi trần thế 
Một lần rồi chẳng là lần nào nữa 
Đừng hững hờ với nắng ấm ngày lên.


Chúng ta vẫn đi trên con đường của mình cho dù có nắng lên hay mưa đến. Có đoạn gập ghềnh khúc khuỷu cũng có nơi đầy hoa thơm cỏ lạ, trên hành trình ấy cuộc sống sẽ cho ta những bài học, để ở mỗi một khúc quanh cuộc đời, ta lại lên đường hành trang đầy ắp những điều mới mẻ. Hãy yêu lấy con đường mà ta đi, đừng hững hờ với giọt sương buổi sớm đọng trên ngọn cỏ, với nắng hoàng hôn trên ngã ba sông.

Hãy chân thành và rộng mở tâm hồn ra với mọi người, bạn sẽ nhận biết được giá trị đích thực của cuộc sống. Chúng ta sẽ chẳng còn là kẻ lữ hành cô độc, một mình một bóng nữa nếu chúng ta biết lắng nghe và quan tâm và sẽ chia. Bạn sẽ tìm ra rất nhiều điều thú vị và mới mẽ trong chính cuộc sống xung quanh mình. Hãy mở lòng ra đừng hững hờ với cuộc sống, tôi tin rằng bạn sẽ có rất nhiều những người bạn đồng hành cùng sẽ chia trên suốt quãng đường đời, bạn sẽ không còn là kẻ lữ hành cô độc.

BBT Sưu Tầm

Về Menu

cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ cuoc doi do co bao lau ma hung ho tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

gởi người mẹ yêu dấu của con Tâm Ẩm thực chung cuoc viết bằng cả yêu thương 1993 Thuốc giảm cân không giảm cân còn gây Chùa Thần Quang 30 dieu khong nen tiep tuc lam voi ban than An chay cau chuyen ve nha su tai Thế Cơm gạo lứt trộn nấm lễ hằng thuận và công tác hoằng pháp bố thí thế nào để lòng bình an lợi ích của pháp tu lạy phật Đi bộ 20 phút mỗi ngày để giảm viêm Bơi lội tốt cho sức khỏe và hoạt ý nghĩa chữ vạn trong phật giáo quan thế âm 修妬路 Màu hoa mạn đà la chỉ là hiện tượng mê 妙蓮老和尚 sám hối và thiền quán Thiền sư Mộc Trần Đạo Mân çŠ Yoga có tác dụng chống oxy hóa Làm thế nào để phòng tránh bệnh tim suy ngẫm đôi điều về sự tiếp cận Đà chân nguyên nam mô cầu sám hối bồ tát Quả lựu có công dụng trị bệnh vì sao người dân bhutan không sợ chết bão quán goi mot tieng am vong vao da nui Đà Nẵng Lễ húy nhật lần thứ 39 cố a nơi â y ta se đê n Ngài Gyalwang Drukpa Hãy chuyển hóa oán Thiền giữa đường Làm chủ thời gian của chính mình tuệ Thư Bổ sung vitamin E qua thực phẩm thử suy tư về hai mặt của tri thức Quảng VÃ Æ đời người là quý báu xin đừng lãng chÙa