Con không muốn là thằng con trai yêu đuối trước mọi người. Nhưng không hiểu sao khi nghe hay đọc những mẩu truyện về tình mẹ là mắt con lại cay cay.

Đêm nằm mơ thấy Mẹ

Bên ngoài vẫn thế. Trời có vẻ lạnh hơn so với những hôm trước. Hôm nay mọi người ra đường có vẻ đông hơn. Riêng con, sau khi đã đi một vòng Hà Nội, lại trở về bên căn phòng nhỏ nghe những bài hát về mẹ.

Con không khóc. Chẳng hiểu sao nước mắt con lại rơi thôi mẹ.

Mẹ à,

Đêm qua con nằm mơ thấy Mẹ. Con đã mơ thấy Mẹ trong đám cưới chị Quỳnh ở quê. Con đã chạy ôm chặt lấy mẹ và khóc. Và khi con giật mình tỉnh dậy, mắt con đã ướt nhòe.

Hôm ra Hà Nội con đã vội mà quên không thắp hương cho mẹ. Con đã  ngồi tự trách mình là đứa con bất hiếu. Nhưng hôm nay con mơ thấy mẹ cười và gọi tên con. Như thế chắc mẹ không giận con đâu mẹ nhỉ?

 

Mẹ bỏ đi khi con vừa đậu Đại học. Con thấy mất Mẹ là niềm đau lớn nhất trong đời con. Phải chăng mẹ muốn con tự lập? Phải chăng mẹ muốn con một mình vững vàng bước tiếp để đi tiếp cuộc đời này? Phải chăng mẹ muốn con tự nhân đâu là đúng đâu là sai, đâu là con đường mà con nên chọn?

Con yêu Mẹ. Từng nụ cười giọng nói của Mẹ vẫn trong tim con. Những khi mẹ mắng con khi con không nghe lời. Những khi mẹ động viên an ủi con. Con nhớ mẹ, nhớ quá nhiều.

Con không bao giờ quên những kỷ niệm thời thơ ấu. Con nhớ hai lần mẹ con mình đi chùa Hương. Con bị ốm. Và Mẹ đã cõng con từ chân núi vào động Hương Tích...

Ở nhà, con hay tâm sự với mẹ. Có chuyện gì con cũng kể cho mẹ nghe. Mỗi lần con đi học về, rồi lẻn vào nhà để làm mọi người bất ngờ, Mẹ thấy và cười với con. Con biết mẹ vui. Con biết Mẹ đang hạnh phúc.

Mẹ ơi,

Dường như con đang mất phương hướng. Những lỗi lầm con đã gây ra, con không biết phải làm sao? Con buồn lắm. Con ước một lần nữa được mẹ mắng, ước thêm một lần được những trận đòn của cha… Nhưng con cũng biết là không thể.

Tết đến. Mọi năm mẹ là người lo toan cho cả gia đình. Năm nay còn con với bố. Ngôi nhà dường như quá rộng. Cái Tết thứ 3 không có mẹ...

Nhanh quá mẹ nhỉ? Thế mà con vẫn ngỡ như ngày nào. Nhiều đêm con ngủ dậy và cứ ngỡ mẹ đang ở nhà, chờ con đi học về để nở một nụ cười với con.

Hình như con lại khóc mất rồi. Nước mắt liệu có làm vơi đi những nỗi buồn không mẹ?

Những dòng này mẹ sẽ không đọc được. Nhưng con vẫn sẽ viết.  Hàng đêm còn vẫn thầm mong sẽ được nằm mơ thấy Mẹ. Thời gian không thể làm xóa nhòa hình ảnh mẹ trong tim con.
 
Con nhớ và yêu mẹ rất nhiều.

Vũ Ngọc Quý - Hà Nội (bee.net)


Về Menu

Đêm nằm mơ thấy Mẹ

曹村村 tim hieu ve chiec ao ca sa 世界悉檀 乾九 nga re 阿那律 Liên song trong gió tầm cuong trái tim biết trở về với nguồn 净土网络 hoc chu nhan tu tong thong lincoln Tưởng niệm cố Hòa thượng Thích Từ Ý 佛教書籍 อบายยาม ขม พ ทธโธ ธรรมโม Tôi may mắn æ æ Šäº å å ƒå Món chay đãi người thân dịp cuối năm nhung dong gop cua phap su huyen trang cho mang ThÃ Æ 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 nhân quả có thật không คนเก ยจคร าน モダン仏壇 ngç Chùa Phi Lai 一息十念 ก จกรรมทอดกฐ น 横浜 公園墓地 饿鬼 描写 饒益眾生 陧盤 ทาน Nước ngọt soda làm tăng nguy cơ Ăn chay đẩy lùi độc tố Long trọng tưởng niệm Tổ Minh Hải Chảy đi sông ơi Ăn uống giải cảm 天风姤卦九二变 phat ngoc cho hoa binh the gioi nhập 雷坤卦 nhung buoc chan dau tien di vao que huong giac ngo Gương sáng cho đời sau phap お仏壇 お供え quê quan điểm của phật giáo về việc nói