GIỚI THIỆU Tuvien.com

Tuvien.com – Ngôi Chùa Online & Kho Tàng Phật Pháp Vô Tận

Trong thời đại công nghệ số, việc tiếp cận và thực hành Phật pháp đã trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết nhờ các nền tảng trực tuyến. Trong số đó, Tuvien.com nổi lên như một địa chỉ đáng tin cậy, một thư viện khổng lồ và một "ngôi chùa online" đích thực dành cho mọi Phật tử và những người yêu mến đạo Phật.

Tuvien.com không chỉ là một website, đó là một kho tàng tri thức:

Tuvien.com chứa đựng hàng ngàn bài viết chất lượng về Phật pháp, được chọn lọc kỹ càng từ nhiều nguồn đáng tin cậy. Dù bạn là người mới bắt đầu hay đã thâm nhập kinh điển lâu năm, bạn đều có thể tìm thấy những kiến thức phù hợp:

  • Tủ Sách Kinh Điển Đa Dạng: Trang web quy tụ hàng chục bộ kinh từ các hệ phái khác nhau, bao gồm:
    • Kinh Điển: Cung cấp các bản kinh quan trọng từ Đại thừa, Nguyên thủy và các hệ phái khác.
    • Giới Luật, Luận Giải: Giúp người học hiểu sâu hơn về nền tảng đạo đức và triết lý Phật giáo.
    • Thiền Nguyên Thủy, Tổ Sư Thiền, Mật Tông: Các tài liệu chuyên sâu về các pháp môn tu tập.
    • Triết Học Phật Giáo: Phân tích các khía cạnh tư tưởng sâu sắc của đạo Phật.
  • Audio Thuyết Pháp Phong Phú: Đây là một trong những điểm mạnh của Tuvien.com, nơi bạn có thể nghe pháp bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu. Trang web lưu trữ các bài thuyết pháp của các bậc Hòa thượng, cư sĩ đạo cao đức trọng như:
    • Thầy Thích Thông Lai
    • Pháp Sư Tịnh Không, Pháp Sư Ngộ Thông
    • Cư sĩ - Diệu Âm (Australia)
    • Cùng nhiều bài thuyết pháp khác trong mục Các bài Thuyết Pháp.

Các mục Audio chuyên đề sâu sắc:

Để thuận tiện cho người nghe, Tuvien.com đã sắp xếp các nội dung Audio thành các chuyên mục chi tiết:

  • Audio Kinh điển đại thừa, Audio Đại tạng kinh (Nikaya), Audio Luận tạng, Audio Luật tạng: Giúp người nghe tiếp cận kinh điển một cách hệ thống.
  • Audio Thiền học, Audio Tịnh độ, Audio Triết học phật giáo: Đi sâu vào các pháp môn và học thuyết chuyên biệt.
  • Audio Truyện Phật Giáo, Âm nhạc phật giáo: Cung cấp nội dung giải trí lành mạnh, giàu tính giáo dục.

Phật Pháp Ứng Dụng & Văn Hóa:

Tuvien.com không chỉ dừng lại ở lý thuyết mà còn hướng đến sự ứng dụng thực tiễn trong đời sống:

  • Phật pháp cho người bắt đầu: Hướng dẫn căn bản cho những người mới tìm hiểu.
  • VĂN HÓA: Bao gồm các mục như Truyện Phật Giáo, Chết & Tái sinh, Nghệ thuật sống đẹp, Thơ, Hình ảnh Phật Giáo.
  • Ăn chay: Cung cấp Hướng dẫn nấu chayTài liệu chữa bệnh liên quan, hỗ trợ Phật tử thực hành nếp sống thanh tịnh.

Đặc biệt: Ngôi Chùa Online – Nơi Phật tử Về Nương Tựa

Hiểu được rằng không phải Phật tử nào cũng có điều kiện đến chùa thường xuyên, Tuvien.com đã xây dựng một Ngôi Chùa Online độc đáo. Tại đây, quý Phật tử có thể thực hiện các nghi thức tâm linh ngay trên website:

  • Cúng bái thắp hương: Thể hiện lòng thành kính với chư Phật, Bồ Tát.
  • Cầu siêu, Hộ niệm: Thực hành các nghi thức tâm linh quan trọng cho người đã khuất hoặc người bệnh.

Tuvien.com chính là cầu nối tâm linh vững chắc, giúp mọi người duy trì việc học hỏi và tu tập Phật pháp, mang ánh sáng từ bi và trí tuệ vào cuộc sống hàng ngày. Hãy truy cập ngay Tuvien.com để khám phá kho tàng tri thức vô giá này!


Con còn nhớ lần đầu tiên con biết mặt thầy - đó là qua một tấm ảnh. (Hi hi hi…). Lần ấy, cô của con dẫn con đi các Chiếu. Từ Thường Chiếu, Linh Chiếu, Tịch Chiếu, Huệ Chiếu… và cho đến khi vào Viên Chiếu thì con đã… mệt nhoài.

Kính tặng Ni sư Như Đức - Trụ trì Thiền viện Viên Chiếu

Điểm tựa bình an...

Con còn nhớ lần đầu tiên con  biết mặt thầy - đó là qua    một tấm ảnh. (Hi hi hi…).            Lần ấy, cô của con dẫn con đi các Chiếu. Từ Thường Chiếu, Linh Chiếu, Tịch Chiếu, Huệ Chiếu… và cho đến khi vào Viên Chiếu thì con đã… mệt nhoài.

 Vì thế con đã “ngủ khò” ở ngoài xe. Về nhà, mấy hôm sau, cô bảo con lựa hình chụp ra, để đem ra tặng cho quý cô ngoài Viên Chiếu. Con đã ngập ngừng nói với cô rằng: “Mình đâu có ghé thiền viện đó”. Cô con đã phải chỉ vào tấm hình để làm “bằng chứng”: “Không ghé, sao có hình cô trụ trì ở đây ?”. Con nhìn hình, cười thẹn thùng: “À, đây là cô trụ trì của Viên Chiếu!”…

nsnhuduc.gif

NS Như Đức và tác giả tại TV Viên Chiếu

Lần thứ hai - lần này thì con được “diện kiến” với thầy bằng xương bằng thịt. Đó là lần con theo cô ra thăm Sư ông, khi hay tin Sư ông về thăm các Chiếu. Lần ấy, cô con đã mời thầy lên xe để đưa thầy từ Linh Chiếu trở về Viên Chiếu. Ngồi trên xe, con đã nhủ thầm trong bụng: “Ni sư này có giọng nói ngọt ngào quá, tụng kinh, thuyết pháp nghe chắc rất hay!”. Tự nghĩ và con tự cười thầm một mình… Vào đến Viên Chiếu, con khép nép ngồi một bên, để lắng nghe thầy và cô con trò chuyện. Những câu chuyện Thiền, những phương pháp Thiền, những bài học từ cuộc sống… con nghe, có cái hiểu, cái không nhưng thật sự con bị cuốn hút bởi lối nói chuyện của thầy. Chợt, con giật thót người khi nghe thầy hỏi: “Nè con, con tên gì? Bao nhiêu tuổi? Con làm gì?”. Thật không hiểu sao - con - một đứa mà mọi người vẫn nhận xét là rất điềm tĩnh trong giao tiếp lại trở nên lúng túng trước câu hỏi của thầy. Đến nỗi cô con phải nhắc con từng câu trả lời (!). Mãi đến sau này, con mới chợt nhận ra rằng, có phải chăng vì cái bóng thầy trong cảm thức của con khi ấy quá lớn nên con đã cảm thấy mình thật nhỏ nhoi, đến độ phải rụt rè… Tiễn con ra về, Thầy nhìn con và bảo: “Cái trán cô bé này cao quá! Thông minh lắm nhưng khi nhận làm đệ tử người ta rất sợ những cái trán này”. Thầy cười - nụ cười trông thật hiền hòa làm sao! Và con cũng nhoẻn miệng cười, không hiểu sao lại cảm thấy lòng vui vui trước lời khen (hay chê ?) của thầy. Ra đến xe, thầy nắm tay con và dặn: “Rảnh con ra chơi nghe. Cứ xem đây như là nhà của mình”. Con đã “dạ” - lần này thì tiếng “dạ” của con rõ to và chắc nịch như một lời hứa chắc chắn con sẽ trở ra. Và cho đến bây giờ, con vẫn không thể nào quên được cái siết tay thật chặt của thầy hôm ấy, cái siết tay đã đưa con về lại gần với Viên Chiếu, với Phật pháp hơn…

Về nhà, con lại bị cuốn hút vào những tập kỷ yếu mà thiền viện đã tặng cho cô con. Qua những dòng phác họa của quý cô nơi Viên Chiếu, con đã tự hình dung ra được thầy - một vị trụ trì rất được lòng đại chúng. Con đã đọc và đã nghe từ những lời kể của những quý cô cùng đợt với thầy và sau này là những quý cô nhỏ hơn - tất cả đều rất cảm phục và hết lòng quý mến thầy: “Thầy trụ trì nghiêm lắm. Nhưng nghiêm để cho mình tốt hơn. Và cái nghiêm của thầy không phải để mình xa mà trái lại, không ai muốn xa thầy”, “thầy trụ trì đi vắng mới có mấy bữa mà chùa buồn ghê vậy đó!”, “thầy rất giỏi, có nhiều hạnh nguyện vĩ đại quá”, “thầy rất tâm lý” v.v… Và không hiểu sao, cứ mỗi lần nghe ai đó ca ngợi về Thầy là trong lòng con lại cảm thấy vui và hãnh diện lắm, cứ như là người ta đang “khen” mình vậy (?!)…

Con nhớ hoài mùa Vu lan đầu tiên con đi lễ chùa một mình. Vượt một quãng đường xa, ra đến Viên Chiếu thì trời đã xế chiều. Con vào chào thầy, dù đang bận tiếp khách, nhưng thầy vẫn đứng lên, lấy một bông hồng đỏ thắm và tự tay cài lên ngực áo cho con với lời dạy: “Thật hạnh phúc khi còn có mẹ, con à”. Con “dạ” nhưng lòng lại cảm thấy nhói đau, bởi con biết thầy đang cài một bông hồng trắng trong tim của mình.

Những lần sau này, khi nghe con ra Viên Chiếu, bao giờ cũng vậy, thầy luôn để dành cho con khi thì một đĩa xoài vườn chùa ngọt lịm, khi thì một ly yaourt, một trái chuối, hay một chùm mận chín đỏ… Nhìn con ăn một cách ngon lành, thầy cười và bảo: “Con phải ăn nhiều vào cho mập lên một chút!”. Và thầy ơi, với con, đó chính là những món ăn mà con luôn cảm thấy ngon nhất, đắt nhất. Bởi không có bạc nén, vàng thoi nào có thể sánh được với tấm lòng và tình thương hết, phải vậy không thầy ?

Con còn nhớ, có một lần con nũng nịu xin thầy một bộ áo vạt khách màu lam, thầy cười, gật đầu rồi nhờ một sư cô đo cho con. Và con đã sung sướng đến nỗi phải reo to khi quà ra hạ cho con năm đó là món quà đúng với niềm ao ước của con. Con mặc vào và xoay một vòng trước mặt thầy, cứ như là một đứa trẻ con háo hức khi được mẹ cho một chiếc áo đầm mới. Thầy lắc đầu và bảo: “Lớn rồi mà cứ như con nít” nhưng con thoáng thấy trong mắt thầy lấp lánh niềm vui…

Thời gian dần trôi qua, con đã vô tư đón nhận từ thầy những món quà nho nhỏ đến nỗi cứ ngỡ thầy có cả một kho quà bất tận. Khi thì là cái khăn choàng cổ màu tím con rất thích, khi là đôi bông ngộ nghĩnh của Ấn Độ, khi thì là sợi dây đeo cổ có mặt tượng Phật… Con trân trọng đón nhận và cất giữ tất cả những món quà đó không phải trong tủ kính mà trong sâu thẳm trái tim mình. Để rồi cho đến một hôm, con bất chợt nhận ra, đối với con - Thầy không phải chỉ là một bậc chân tu, một vị trụ trì mà con hằng tôn kính mà con còn có cảm giác thầy như là một người mẹ thứ hai của con. Thầy đã chăm sóc cho con rất nhiều, từ những lo lắng ân cần bên ngoài cho đến đời sống tinh thần của con. Những quyển sách thầy trao cho đọc, những băng giảng thầy đưa cho nghe… đã dần dần gieo mầm Phật pháp trong con. Con bắt đầu cảm thấy thích thú và say sưa tìm hiểu... Chỗ nào chưa rõ, con hỏi thầy và thầy lại tận tình cắt nghĩa cho con nghe. Và con cũng không nhớ là bắt đầu tự khi nào, mà hễ có vui, buồn gì con cũng gọi điện để chia sẻ với thầy. Những lúc ấy, thầy luôn im lặng lắng nghe con nói, chia vui cùng niềm vui với con và luôn tìm cách để hóa giải nỗi buồn cho con. Để rồi mỗi khi thấy con thắng được một phiền não thì thầy lại cười - nụ cười mà con và thầy Hạnh Huệ vẫn gọi đùa là “nụ cười muôn thuở” (vì từ lúc còn trẻ cho đến giờ dường như nụ cười ấy của thầy không hề thay đổi).

Và có lẽ, mãi mãi sẽ không bao giờ con có thể quên được, những buổi trưa yên ả, gió dìu dịu nhưng cũng đủ làm lao xao cây cối trong vườn chùa, con được ngồi bên cạnh thầy để học đan áo. Thầy dạy con cẩn trọng từng mũi kim lên xuống, mỗi một mũi kim là một chánh niệm… Riêng con, những khi ấy, con cảm thấy mình hạnh phúc vô bờ khi được tắm mình trong dòng suối từ ái, Thiền vị của thầy.

Rồi mới đây, khi hay tin thầy bệnh, mà con còn bận công việc, không về thăm thầy ngay được, con đã gọi điện ráo riết ra Viên Chiếu, rối rít dặn dò: “Thầy phải uống thuốc”, “Thầy phải uống sữa”, “Thầy phải cạo gió”, “Thầy phải mặc áo, quấn khăn…”… Thầy bật cười trong điện thoại “Ừ, ừ, thầy phải… thầy phải…”. Suốt đêm đó con trằn trọc không ngủ được, cứ trông cho trời mau sáng để ra thăm thầy. Ra đến nơi, con chưa kịp hỏi thì thầy đã bảo: “Con đi xe  máy chắc là mệt lắm!”. Bỗng dưng con nghe sống mũi mình cay cay - mưa vẫn muôn đời mưa từ trên cao rơi xuống... Khi nghe con hỏi thầy đã đỡ nhiều chưa, thầy vội nói nhanh như để xua tan nỗi lo lắng nơi con: “Thầy không sao, không sao, con yên tâm”… Nhưng mà làm sao con có thể yên tâm được chứ khi mà thấy thầy vẫn cứ khúc khắc ho…!

Buổi chiều hôm ấy, cũng như bao lần khác, sau khi dùng cơm xong, hai thầy trò đi dạo một vòng quanh khuôn viên Viên Chiếu. Thầy lại kể cho con nghe những kỷ niệm vui về một thuở Viên Chiếu hoang sơ - những câu chuyện con nghe không bao giờ chán. Thầy dẫn con lại chỉ cái giếng - một dấu tích của những ngày xa xưa ấy. Giờ đây, mỗi chiều, quý cô vẫn thường ra ấy xách nước bằng cần để giặt đồ. Cảm thấy thích, con xin thầy để cho con xách thử. Thầy gật đầu đồng ý. Oh, thấy dễ vậy mà khi bắt tay vào mới biết không phải vậy. Con gần như đã phải bám chặt vào chiếc cần nhưng vẫn không đưa được chiếc thùng xuống đụng mặt nước. Một sư cô đã phải giúp con. Lần thứ hai, thầy dạy con thế đứng, nhưng con vẫn phải nhấp đến 4 - 5 lần thì chiếc thùng mới tới được nơi cần tới. Lần thứ ba, có tiến bộ hơn, nhưng thầy vẫn phải giúp con một tay thì con mới kéo lên được một nửa thùng nước (!). Hi hi hi… Vậy mà con vẫn thở dốc…

Làm sao có thể nói hết ra đây những bài học mà con được học từ thầy. Làm sao có thể nói cho cạn nguồn yêu thương mà con cảm nhận được thầy đã dành cho con. Duy chỉ có một điều mà giờ đây con tha thiết muốn thưa với thầy, đó là, trong con, với con, thầy chính là một người mẹ thứ hai, là điểm tựa bình an nhất mà con may mắn đã có được trong đời.  

Tùy bút của  PHƯƠNG DU


Về Menu

Điểm tựa bình an...

船 オペレーター หน งใหม 汉城晚娘未删减版韩国电影 フライングディスク種目 お経 英語可思议之国的魅魔 기억력이 제일 짧은 姛文 オンラインカジノ 面白いのか 众 生 的 八重 男装 æ åŽŸåº ส ราเมระยะม Люк Хоббс 横浜市 市政刊行物 インボイス เช คยอดกยศ 花蓮縣議員吳建志父親是誰 나우시스템즈 중량선별기 판정 加藤あい 写真 레즈 교정강간 히토미 ⑥ 徐海龙 后现代东方形象与西方镜语 차승재 生存本能ヴァルキュリア друг друга סרט דם גחול お仏壇 お手入れ 血清総胆汁酸濃度上昇 疾患 サクラ 関西弁 エヴァ 進入實驗室 英文 るるちゃんの自殺配信 duc phat ra doi vi li do nao 杰喬有限公司 친아빠와딸 мыш скребется в 群众热议 å ç å¾ æ Ÿ 莲池阁寺 横浜わかものハローワーク 求職実績 台湾导演 装神话 电视剧 김빈우 寒戰 林嘉樂 赤川次郎 おすすめ 中心会館 龍胆 寺庙违建乡镇政府责令拆除 блефаропластика неудачная 브르코 右シャント 左シャント 新竹市 立委 купити шпатель ディオドラ 門番 調伏 主管推薦信範本