Ai còn bố hãy về ôm vai bố/ Và nói rằng thương bố lắm bố ơi/ Một lời nói mà còn không nói được/ Thì đừng vờ thương tiếc bố đã xa.

Đôi bàn tay ba

Tôi đau nhói khi đọc những câu ấy trong một triển lãm thư pháp. Tôi có bất hiếu không khi 22 năm qua chưa một lần nói "con yêu ba"?

YT.jpeg

Bố và con

Quê nghèo, ba chỉ có ước muốn các con ăn học đến nơi đến chốn, thoát khỏi cảnh bán mặt cho đất, bán lưng cho trời như ba má. Hình ảnh người cha cào cát sạn để bán dưới cái nắng gay gắt đã in đậm trong tâm trí tôi từ bé.

Đôi bàn tay và đôi vai ba chai sạn vì mỗi ngày phải đội từng thúng sạn lên xe tải để có vài chục ngàn đóng tiền trường cho con.

Tôi nhớ trận lụt lịch sử năm 1999. Nước lớn nhanh, ba sợ chúng tôi thức trắng đêm nên bảo chúng tôi đi ngủ. Ba ngồi canh nước lớn tới đâu thì cặm cụi dọn dẹp đồ đạc đến đó. Nước ngập, ba đánh thức chúng tôi rồi lần lượt cõng ba chị em đến chỗ cao hơn. Phần ba ngâm mình trong nước lạnh để dọn đồ.

Ba từng nói với chúng tôi: “Ba má vất vả thế nào cũng được nhưng ba má hạnh phúc nhất là khi hàng xóm khen các con ngoan ngoãn, cô giáo khen các con học giỏi ngoan hiền và mỗi năm các con đem về cho ba cái giấy khen là được”. Tôi khắc sâu vào tâm trí những lời ấy và luôn nhắc nhở bản thân phải học giỏi, sống đúng như ba mong muốn.

Có lần tôi vô tình thấy ba khóc. Đó là khi ba ngồi đọc lá thư chị hai gửi về từ thành phố. Vì nhà mình quá khó khăn, không đủ sức nuôi ba đứa con ăn học nên chị hai phải nghỉ học để phụ giúp ba má nuôi hai em. Có lẽ ba trách mình không đủ sức lo cho các con? Ba thương con gái một mình nơi đất khách quê người.

Vì ba má, tôi đã cố gắng học tập. Và tôi thật hạnh phúc khi là niềm tự hào của ba. Năm nào tôi cũng được giấy khen. Ngày tôi vào Sài Gòn học đại học, ba chở tôi ra bến xe. Xe lăn bánh, ba vẫn đứng dõi theo, ánh mắt chất chứa biết bao cảm xúc. Và tôi hiểu những ngày tháng tiếp theo ba sẽ vất vả nhiều hơn thế.

Năm học đại học đầu tiên tôi về quê ăn tết. Tàu dừng lại ở ga quê mình, tôi nghe lòng chộn rộn kỳ lạ. Tôi nhìn quanh tìm ba rồi thấy nhói lòng khi thấy ba ở phía xa, dáng hình gầy gò đang đưa mắt tìm kiếm tôi. Ngồi sau lưng ba trên con đường về nhà, tôi thấy đôi tay ba đen, gầy, nổi rõ những đường gân. Tôi cố nén lòng để không rơi nước mắt.

Ba ơi! Con chưa một lần nói yêu ba nhưng tận sâu trái tim mình con yêu thương ba rất nhiều! Giờ này con đang ở xa ba hơn 800 cây số và đang thầm nói với ba: “Ba ơi! Con sẽ trở thành người như ba mong muốn. Bởi ba đã yêu thương, nuôi dưỡng con bằng chính trái tim, đôi tay và đôi vai gầy của ba"!

Tô Hồng (Tuổi Trẻ)


Về Menu

Đôi bàn tay ba

vài điểm tương đồng và khác biệt Long An Lễ Đại tường cố Hòa thượng nghia kinh ua le 饿鬼 描写 お仏壇 お供え nghĩa kinh ứa lệ 饒益眾生 Ly chè đậu ngự dâng cúng Phật những điều cần biết về lễ cúng giao nhung dieu can biet ve le cung giao thua va le 佛教書籍 nhận ra lẽ vô thường từ những ca nhan ra le vo thuong tu nhung ca truc Lễ tưởng niệm Trưởng lão Giác Chánh Lễ tưởng niệm húy nhật cố Đại lão Lễ tưởng niệm Tổ khai sơn chùa Sắc Lễ tưởng niệm húy nhật Đức Đệ giáo dục thiếu nhi từng độ tuổi theo 世界悉檀 Lễ tưởng niệm Thánh tử đạo Thích 仏壇 拝む 言い方 市町村別寺院数 Lễ tưởng niệm Ni trưởng Bạch Liên lễ phật và cúng phật như thế nào cho nguoi da chet an cai gi sực nhớ quê hương là cực lạc 五観の偈 曹洞宗 供灯的功德 thờ phật 10 mon chay vua ngon mieng vua dep mat se thay doi cảm trên nền nhạc contemplation Những dấu hiệu cho biết cơ thể thiếu thiên Nhớ món sắn xào chay Mùa lạnh đừng chủ quan khi da ngứa thờ phật lễ phật và cúng phật thờ cúng và lễ bái tho cung va le bai ประสบแต ความด Cảm nhận từ đất 金宝堂のお得な商品 Thông cáo đặc biệt của TƯGH về lễ ki廕穆 ก จกรรมทอดกฐ น 单三衣 ゆいじょごぎゃくひほうしょうぼう å อธ ษฐานบารม