Người càng toan tính, càng thiệt thân, người vô ưu tưởng như là ngốc mới chính là người hưởng phúc r nHãy cùng đọc câu chuyện sau
Đời người càng tranh giành càng mất đi, càng vô ưu, không toan tính càng hưởng đại phúc!

Người càng toan tính, càng thiệt thân, người vô ưu tưởng như là ngốc mới chính là người hưởng phúc. Hãy cùng đọc câu chuyện sau:
Vào triều đại nhà Tống, Lý Sỹ Hành đảm nhận chức vụ tại Viện hàn lâm. Trong một lần ông phụng mệnh triều đình đi sứ sang Triều Tiên có võ tướng Dư Anh theo cùng làm phụ tá.

Sau khi hoàn thành sứ mệnh, Lý Sỹ Hành hoàn toàn không quan tâm để ý đến những vật phẩm mà Triều Tiên biếu tặng. Ông ủy thác lại tất cả cho Dư Anh xử lý.

Lúc lên thuyền trở về nước, Dư Anh thấy đáy thuyền có chỗ bị thấm nước nên lo lắng rằng những thứ vật phẩm của mình sẽ bị ẩm ướt hết. Thế là ông bèn lấy toàn bộ tơ lụa gấm vóc của Lý Sỹ Hành được tặng đem lót ở đáy thuyền, sau đó đặt những thứ của mình lên trên để tránh bị ẩm ướt.

Người không tranh giành là người hưởng phúc

Khi thuyền đã ra giữa biển khơi rộng lớn thì đột nhiên sóng gió nổi lên, như thể muốn nhấn chìm con thuyền của họ. Lúc ấy con thuyền lại quá nặng nên tình hình lại càng trở nên nguy cấp hơn.

Không còn cách nào khác, thuyền trưởng vội vàng thỉnh cầu Dư Anh vứt bỏ những vật phẩm đó đi để thuyền nhẹ bớt, nếu không thì thuyền lật mọi người sẽ bị chết.

Dư Anh lúc này cũng vô cùng hoảng loạn, liền vội vàng vơ những vật phẩm trên thuyền ném xuống biển.

Khi số vật phẩm bị ném xuống nước ước chừng khoảng một nửa, thì sóng gió ngừng lại, thuyền cũng ổn định lại và họ đã thoát nạn.

Về sau, Dư Anh kiểm tra lại số vật phẩm còn lại trên thuyền thì mới phát hiện những thứ ném xuống biển toàn bộ đều là những vật phẩm của mình. Những tặng phẩm của Lý Sỹ Hành bởi vì chất đống ở dưới đáy thuyền để lót, cho nên hoàn toàn không bị mất mát chút nào, chỉ bị ướt một chút mà thôi.

Đối với những thứ tặng phẩm ấy, hai người họ đã có hai loại thái độ không hề giống nhau. Lý Sỹ Hành bởi “không quan tâm chú ý”, kết quả hoàn toàn chẳng bị mất mát gì, còn Dư Anh thì hết sức “để ý” và kết quả lại hoàn toàn chẳng được gì.

Kỳ thực, sự việc phát sinh ra hoàn toàn không phải là ngẫu nhiên. Lý Sỹ Hành được, là bởi vì ông bình thường xem nhẹ, không màng danh lợi và làm người chính trực. Dư Anh mất, chính là bởi vì ông ta quá mê chuộng tài vật, tính toán, làm người không phúc hậu.

Cảnh giới tư tưởng của hai người họ là bất đồng nên làm việc sẽ sinh ra kết quả bất đồng. Thưởng thiện phạt ác, hết thảy đều được Thiên lý suy xét.

Cuộc sống không tranh giành ganh đua không phải là ngốc nghếch. Đó chính là hành động của những người có Phúc.

Người không tranh giành không phải người ngốc mà là người có phúc! Con người một khi sống mà ánh mắt luôn nhìn “chằm chằm” vào người khác thì ắt hẳn sống sẽ rất mệt mỏi! Sống trên đời này đừng nghĩ rằng mọi việc phải mang ra tranh đua cao thấp! Một số thứ trong đời không phải cứ tranh mà có được, mà nếu được rồi cũng chưa hẳn đã vui. Người khác có sự huy hoàng của họ, và bạn cũng có sự tốt đẹp, sáng lạng của chính mình..

Thế giới này đầy rẫy những hỗn tạp, tranh chấp, cướp đoạt, đố kị, oán hận và mưu mô tựu chung cũng chỉ vì một chữ tranh. “Tranh nhau ngoài sáng, âm thầm đấu đá trong tối”. Tranh để có được cái lợi lớn nhất, từ lớn đến nhỏ, hôm nay tranh, ngày mai tranh, anh tranh , tôi tranh, tranh đến tranh đi gà bay chó sủa. Người ngã ngựa đổ, cho đến cuối cùng lại chở về với cát bụi, thoát khỏi hồng trần, chỉ còn lại lòng ích kỉ và đố kị thôi.

Nếu như nghĩ thoáng một chút, không tranh với đời, xem nhẹ cái được mất, hạ thấp mục tiêu xuống, và xem nhẹ danh lợi; biết suy nghĩ cho người khác… thì cuộc sống sẽ nhẹ nhàng hơn nhất nhiều. Trong cuộc sống có rất nhiều lý do để không tranh, nhưng chỉ vì cái dục vọng cá nhân như rắn núp trong bụi cỏ, không ngừng gặm nhấm trái tim con người.

Nếu như bớt tranh một chút, xem thấu sự vật thì mọi việc sẽ đơn giản hơn, và bạn sẽ thấy rằng, ai ai cũng bao dung, thế giới sẽ rộng lớn. Cũng chính vì lẽ đó, nụ cười sẽ rạng ngời, nắm tay vững bền, lễ phép với mọi người, sẽ chân thành hơn, nhiệt tình hơn, tình hữu nghị bền chặt hơn, bạn bè nhiều lên, tình thâm ý dày, tràn ngập tình yêu và hạnh phúc.

Người không tranh giành không phải người ngốc mà là người có phúc!

Buông lơi, bình thản sống giữa đời người.

Về Menu

đời người càng tranh giành càng mất đi càng vô ưu không toan tính càng hưởng đại phúc! doi nguoi cang tranh gianh cang mat di cang vo uu khong toan tinh cang huong dai phuc

che ngu hon tram va ngu guc 三身 大法寺 愛知県 大乘方等经典有哪几部 พนะปาฏ โมกข Nụ cười Thiền sư 不可信汝心 汝心不可信 Lễ hội ẩm thực chay vì sức khỏe 曹洞宗管長猊下 本 願力的故事 佛教中华文化 hối niệm お寺小学生合宿 群馬 佛说如幻三昧经 行願品偈誦 trẠ五藏三摩地观 Những bóng hồng của dinh Độc Lập Mùa Xuân niem tin va nghi luc Thông cáo đặc biệt của TƯGH về 既濟卦 無分別智 淨空法師 李木源 著書 หล กการน งสมาธ ngo 四十二章經全文 PhÃÆp Thưởng ï¾ 大法寺 愛西市 深恩正 Long trọng lễ tưởng niệm Đức Tổ Thường お仏壇 お手入れ 离开娑婆世界 지장보살본원경 원문 赞观音文 放下凡夫心 故事 Vị chay nhớ mãi 心经全文下载 Luyện thở giảm Ð Ð Ð Giảm cân bằng dâu tây và cà chua そうとうしゅう 佛子 tự độ 僧秉 四念处的修行方法 nhất กรรม รากศ พท