Có nhiều Phật tử biết làm lành lánh dữ, mà cứ gặp tai họa liên miên Người ấy tự nghĩ
Gieo nhân nào gặt quả đó

Có nhiều Phật tử biết làm lành lánh dữ, mà cứ gặp tai họa liên miên. Người ấy tự nghĩ: “Cả đời mình làm lành, mà sao nay cứ tai họa này, mai tai họa kia?” Nghĩ như vậy nên thối tâm, hết muốn tu. Bởi thấy tu cũng không đi tới đâu, khổ cũng vẫn khổ, vậy thì tu làm chi.
 
Tôi thường nói, nếu quí Phật tử chưa bao giờ bị người đó làm phiền, thì khi gặp mặt họ, ta có giận không? Chắc chắn là không. Còn nếu người đó từng làm phiền mình, thì khi gặp mặt họ, ta thấy dễ thương hay dễ ghét? Thấy dễ ghét ngay. Như vậy do có sự oán hờn, nên khi gặp lại chúng ta bực bội, không vui, có khi còn muốn làm cho họ đau khổ nữa. Đó là tôi thí dụ.

Như vậy chúng ta nghĩ rằng mình chưa từng làm xấu, chưa từng hại người đó, mà tại sao họ lại hại mình? Sự thật, hiện tại mình chưa từng làm gì xấu với họ, nhưng biết đâu những năm về trước hay những đời trước, mình đã từng làm khổ họ. Bây giờ gặp lại, tự nhiên họ có ác cảm với mình ngay. Đó, là vì chúng ta đã gieo nhân từ trước. Rồi cũng có những người chưa từng là bà con thân quyến gì của mình, chưa từng là bạn thân của mình, mà tại sao thấy mặt họ ta thương liền.

Vậy tâm dễ thương dễ ghét đối với mọi người đó là do đâu? Ngay đời này họ chưa tạo nhân tốt hay nhân xấu với mình, nhưng nhân đời quá khứ còn thừa, cho nên gặp lại thấy dễ thương hoặc dễ ghét ngay. Người mình thấy dễ ghét đó, người khác lại thấy dễ thương. Chớ nếu người ta ghét nhau hết chắc trần gian này khó có chồng có vợ, phải không? Như vậy để thấy rằng có nợ nần, oan trái với nhau nên mới gặp lại.

Nên nhiều người kể lại trong một xóm mà có chị xin việc làm, tới đâu cũng được nhận hết. Còn có chị xin chỗ thấp nhất cũng không được nhận. Do đó chị oán trách xã hội bất công. Mà không biết tại nhân xấu của mình đã tạo từ trước. Có lẽ đời trước mình làm cho nhiều người ghét quá, nên bây giờ ai thấy mặt mình cũng không thèm nhìn, không thèm thương. Còn chị kia từng giúp đỡ kẻ này, người nọ nên đời này sanh ra, ai nhìn cũng thấy dễ thương.

Như vậy dễ thương, dễ ghét đều có nguyên nhân. Nguyên nhân ấy từ ai? Cũng từ mình mà ra. Chúng ta hiểu được lý nhân quả trong ba đời, thì sẽ không còn thắc mắc điều này nữa. Được tốt hay bị xấu, đều có nguyên nhân của nó, chớ không phải ngẫu nhiên mà ra. Nhưng người thế gian không hiểu như vậy, do đó cứ oán trách xã hội bất công, ưu đãi người này bạc đãi người kia. Ai được ưu đãi đều do phước lành của họ. Ai bị bạc đãi đều do những tội lỗi của họ mà ra.

Hiểu như vậy chúng ta mới thấy sống trong cuộc đời, mình không oán trách, hờn giận ai hết. Người xử sự xấu, mình không trách họ, mà trách mình hồi xưa không khéo tu, nên bây giờ bị người ta bạc đãi. Cứ tự nhắc: “Tại hồi xưa mình không khéo tu, nên bây giờ bị người bạc đãi, cũng đúng thôi.” 

Đối với người được ưu đãi, thì mình khen hồi xưa chị (anh) ấy khéo tu, nên bây giờ được người ưu đãi, đó là gương cho mình bắt chước. Nhờ nghĩ như vậy nên không ghét người được ưu đãi, cũng không buồn vì mình bị bạc đãi. Như vậy là người biết tu.

Trích "ĐẠO PHẬT LÀ ĐẠO DIỆT KHỔ" - Vườn hoa Phật giáo
H.T Thích Thanh Từ

Về Menu

gieo nhân nào gặt quả đó gieo nhan nao gat qua do tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

いいお墓 金沢八景 樹木葬墓地 Về 净地不是问了问了一看 おりん 木魚のお取り寄せ ไๆาา แากกา å 瑞州三峰院的平和尚 唐代 臨濟 イイハナのお盆にぴったりの盆提灯 怎麼微笑 一行 净土五经是哪五经 こころといのちの相談 浄土宗 お位牌とは và Nắng ơi xin đừng cháy trên vai mẹ お墓参り äºŒä ƒæ 陈光别居士 什么是佛度正缘 hay la mot pho tuong 佛頂尊勝陀羅尼 浄土宗のお守り お守りグッズ Dịch 己が身にひき比べて 荐拔功德殊胜行 Đọc kinh thơm quà 山風蠱 高島 如闻天人 因地不真 果招迂曲 念空王啸 xuan xa xu Ð ÐµÑ ÐºÐ Ð Ð¾ 繰り出し位牌 おしゃれ あんぴくんとは พระอ ญญาโกณฑ ญญะ 文殊八字法 đỉnh hoan thien cuoc song nho phat phap Năm mới sẽ tu luyện như lời ba má Nghiện điện thoại gây hại cho sức Một bậc Thầy sáng ngời đạo 大法寺 愛知県 経å Tịnh ú º thuong 凡所有相皆是虛妄 若見諸相非相 香炉とお香 dinh