Nhà văn Becsnaso đã từng nói:“ Trên thế giới có biết bao nhiêu kỳ quan đẹp đẽ, nhưng trái tim của người mẹ là kỳ quan vĩ đại nhất”.

Hoa lòng tặng mẹ

Hôm nay, đi học xa nhà. 8/3 - một lời chúc chỉ có thể đưa vào sóng điện thoại gửi ra nơi ấy Hà Tĩnh quê con. Đường phố bán ngập những bông hoa đủ hương sắc. nhưng con biết mẹ đã chưa bao giờ mong chờ dù món quà ấy chỉ với giá hơn một ổ bánh mì  kẹp bơ mẹ chuẩn bị bữa sáng cho con.   www8.jpg Ảnh minh họa   Đêm nay, chắc cũng như mọi ngày, mẹ vẫn ngồi bên trang giáo án, hì hụi soạn cho tới lúc sang canh  khi sương rơi đẫm lá. Căn phòng trong ngôi nhà nhỏ nằm ở một thị trấn phố núi hắt chút ánh sáng đèn vàng ra ngoài, thiếu con nên giấc ngủ của mẹ chắc thêm thao thức. Nhắn vào gió, mẹ ngủ ngon nhé, và con vẫn sống rất bình yên…

Đêm nay, khi gác trọ còn lại con gái mẹ. Không hoa hồng, không bạn trai, không hẹn hò… Nhưng con nhận được nhiều lời chúc tốt đẹp, và trong đó có câu nói của mẹ sau cuộc điện : “Mẹ yêu con !” ấm như đang được áp má vào lòng mẹ thủa bé. Mẹ sẽ nhận được hoa và quà từ đồng nghiệp, từ học sinh… Còn con sẽ gài lên ngực áo mình bông hồng hoa…thắm ngời sắc đỏ.

Đêm nay, con gặp gỡ những bé em lang thang, đôi chân trần và thân hình nhỏ nhắn mang từng gói đậu phộng, từng thỏi kẹo cao su… là kế sinh nhai nuôi chữ và tự che chở lấy tấm thân mồ côi. Các em đi vào phố nhậu Lê Hồng Phong, la cà các hàng quán ở Đống Đa trên Thành Huế …   Con chưa từng phải nhọc nhằn khi cầm những đồng tiền mồ hôi nước mắt của mẹ gửi hàng tháng, chưa bao giờ nghe một lời phàn nàn. Thế nhưng, có lúc con cũng vu vơ trách móc, có lúc con cũng quạu cọ, có lắm lúc cũng làm mẹ phiền lòng lắm, phải không ạ? Con, sinh viên đại học rồi mà đến cái cúc áo bị rạn chỉ cũng mẹ khâu.   Đưa mắt ra phía dưới con đường, cái đèn dầu mẹ con chị bán nước khuya leo lét trong khuya khoắt. Thấm thía chừng nao câu nói: "Tôi đã từng khóc rất to vì không có đôi giày để đi cho vừa chân, nhưng tôi còn khóc to hơn khi biết rằng, thậm chí có người còn không có chân để mà đi giày”. Con thực sự cảm ơn vì mẹ là người mẹ của con!

Đêm nay, con thèm được sà vào vòng tay yêu thương, vào những món mẹ chỉ dành riêng cho bữa cơm có đủ mặt gia đình. Thèm ăn canh rau muống, thèm được thưởng thức bát canh mùng chua nấu ngọt ngào. . . Con háu ăn trước những món mẹ nấu và con biết, nó ngon còn phải hỏi. Thế mà bố hay chê, mẹ nhỉ?

Huế sau cơn mưa lại lặng đi vì nắng về. Tóc mẹ bạc nhiều mà con mong chỉ là sương. Hôm mẹ bị tai nạn, nằm viện vẫn lo lắng cho trường lớp, cho con. Còn con, khi ấy, hoảng sợ chừng nào. Sợ bàn tay mẹ mỏi, sợ… sợ thời gian tàn nhẫn.

Mẹ đừng buồn nhé, khi tóc bạc và mắt nhiều vết chân chim. Mẹ đừng buồn nhé, dù hôm nay con chưa gửi hoa tặng mẹ được. Mẹ đừng bao dung quá khiến mỗi lần sai lầm lại thêm cảm thấy tội lỗi. Mẹ đã chỉ thích con thi vào luật nhưng lại đồng ý cho con thi vào Báo chí chỉ vì: Đó là “ước mơ của con”. Mẹ đã thức suốt cái đêm con đợi bài viết đầu tay lên số báo xuân. Mẹ là người duy nhất con mách nhỏ chuyện một bạn trai trong lớp đang tán tỉnh con gái mẹ vào năm 18 tuổi, và cả chuyện con đã dậy thì thế nào. Con biết ơn mẹ! Mẹ yêu, mẹ là người phụ nữ Việt – Người mẹ vĩ đại nhất trong số những kỳ quan con biết tới trong thế giới này!

Bảo Hòa (Dân Trí)


Về Menu

Hoa lòng tặng mẹ

hẠnh 5 điều cần biết về hiến tặng máu Lòng vị tha Viết cho anh người em yêu thương Thể dục hỗ trợ trong điều trị ung Ä Ã³n hong tran may kiep rong choi 雷坤卦 Xuân trong ta tâm nguyện thiết tha dù Xuân trong ta su dong gop cua ly thuong kiet trong viec phuc câu chuyện dành cho những người bạn nhân quả có thật không Điều cần biết khi ăn cà chua sống Có thể trị suy nhược tinh thần bằng vẻ 2011 TrẠViêm xoang khó hiểu nếu chưa biết 因地當中 Nguy Bốn năm Thầy về chốn chơn thường vi Câu chuyện của Steve Jobs về tình yêu huế văn nằm Thái độ tích cực giúp chúng ta sống Việt làm thế nào để vẹn toàn lễ nghĩa gửi BÃo Tản Sách úng ç 水天需 白骨观 危险性 般若 bước 願力的故事 住相 慈恩传 敕命玄奘法師充任上座 佛教中华文化 五痛五燒意思 Thiền tập của hệ phái khất sĩ ngày làm thế nào để vẹn toàn lễ nghĩa Chữa bệnh bằng âm nhạc Cơm lá cẩm trộn củ quả báº