Tới giờ đây tôi hiểu được sự thực Vân mới là người tình cảm bền bĩ sâu sắc Kẻ cạn cợt nông nổi là tôi Giá như ngày trước tôi chìu theo cái ý thích trẻ con vô hại của Vân, đừng suy diễn lôi thôi, tôi đừng áp đặt cái ý mình buộc người khác phải theo thì
Hoa vải

Tới giờ đây tôi hiểu được sự thực. Vân mới là người tình cảm bền bĩ sâu sắc. Kẻ cạn cợt nông nổi là tôi. Giá như ngày trước tôi chìu theo cái ý thích trẻ con vô hại của Vân, đừng suy diễn lôi thôi, tôi đừng áp đặt cái ý mình buộc người khác phải theo thì đã chẳng mất một bông hoa quí ở trên đời.


Tôi đi bên Vân , cơn mưa bóng mây vừa qua còn lưu lại những giọt nước tròn li ti trên mái tóc đen nhánh. Tôi khẻ ngâm: "Mưa nhè nhẹ đủ làm em ướt tóc..." Vân nắm chặt tay tôi kêu lên:

- Ôi ! Anh ơi !

Tôi tưởng nàng cảm động vì câu thơ tình thốt lên đúng lúc, không ngờ Vân lôi tôi băng qua đường. lúc ấy xe cộ xuôi ngược rất nhiều. Tôi chưa hiểu nàng muốn đến đâu, không ngờ Vân dừng trước cửa hàng bán hoa vải. Tôi ngạc nhiên, lúc đầu tôi tưởng điều gì ghê gớm làm Vân phải vội vàng. Ai ngờ...Vân thốt lên :

- Anh xem kìa ! Bao nhiêu là hoa, đẹp quá !

- Hoa bằng vải mà em...

- Nhưng đẹp.


- Anh không thích hoa vải

Vân có vẻ ngạc nhiên , nói :

- Tại sao ?

- Tại vì nó chẳng có hương.

- Anh muốn hoa thơm sao ? Dễ thôi. Tẩm nước hoa cho nó .


Nói xong Vân cười rất tươi. Tôi bắt đầu thất vọng:

- Nhưng vẫn là hoa giả. Anh ghét sự giả dối...

Vân nhìn tôi, đôi mắt thầm trách móc, đang vui sao lại thốt lên lời... Vân cố không nói gì, lạnh lùng bỏ đi. Chúng tôi giận nhau từ giây phút đó, giận ít thôi .
 

******


Ngay trong chiều hôm ấy tôi mua tặng nàng đóa hồng nhung còn hàm tiếu. Đóa hoa này sẽ mãn khai vào ngày mai. Tôi muốn chứng tỏ cho nàng thấy sự hoàn thiện tới mức nhiệm màu của thiên nhiên, con người dù tài giỏi ma mảnh đến đâu cũng không thể làm giả được. Trong thâm tâm tôi vẫn muốn thắng nàng, không bằng lí luận mà bằng thực tiễn. Vân không hiểu cái thâm ý đó, lấy cái cốc thủy tinh đổ đầy nước cắm hoa vào đặt lên bàn. Tôi thấy trên bàn còn xuất hiện một lẵng hao vải. Tôi hỏi :

- Em trở lại cửa hàng đó mua lẵng hoa này sao ?

- Không .

- Thế ở đâu ra ?

- Của anh Sâm tặng .


Tôi chẳng biết Sâm là ai. Đây là lần đầu tiên tôi nghe đến tên người này. Tuy chưa biết gì về Sâm tôi đã xem thường hắn. Chắc hắn giàu có, một tay chuyên nịnh đầm, và cũng chẳng sâu sắc gì. Tôi khinh bỉ, tôi chưa biết nói lời nào nặng nề để mạt sát, tôi gọi hắn là  cái đồ thích hoa vải, đồ công tử bột , cóc nhái, ruồi muỗi, bọt bèo... !" Tôi chẳng nói gì với Vân nhưng tôi trách nàng, Vân cũng như hắn, tòan bọn kém cỏi tầm thường. Tôi ngồi lại chừng năm phút rồi bỏ đi. Vân tiển tôi ra đến cửa, nàng biết tôi giận, giận vô lí, nhưng tránh xung đột, nàng cũng chẳng nói gì.

Suốt ngày hôm sau tôi vừa buồn vừa giận. Ba ngày sau, không thể chịu đựng được sự nhớ nhung, tôi trở lại thăm Vân. Lần này không gặp nàng. Trên bàn, đóa hồng nhung héo tàn một cách thảm hại, cánh hoa khô rơi rụng trên mặt bàn cùng với bụi bặm. Cạnh đó lẳng hoa vải rực rỡ một cách khiêu khích.

Tôi thề với lòng mình , phải cắt đứt mối tình này. Con người chạy theo sự giả dối phù phiếm đó sẽ không thể nào ăn đời ở kiếp với mình được. Tôi cần một tình yêu chân thật. Tôi cần sự bền bĩ , tôi cần niềm tin, cần sự thủy chung. Những đức tính ấy chắc không thể nào có ở trong con người trẻ trung xinh đẹp, nông nổi và tầm thường .

Tôi tưởng tượng ra cái cảnh này mà phát điên : Sâm và Vân ngồi tâm tình, trong câu chuyện , có thể cả hai đề cập đến tôi, họ lấy tôi ra làm đề tài hài hước. Câu chuyện và những tràng cười nổ ra bên cạnh đóa hồng nhung héo rũ của tôi. Những cánh hoa khô nằm bên vũng nước bẩn trên mặt bàn đầy bụi bặm. Cuối cùng Vân đứng lên lấy chổi lùa một cách không thương tiếc vào giỏ rác! Cả hai lại cùng cười...

Tôi đã giữ đúng lời thề, đọan tuyệt với Vân . Nhiều lần cô ta tìm cách gặp, tôi lánh mặt. Cuộc tình tan vỡ hòan tòan vào lúc tươi đẹp nhất. Tôi tưởng mình là người chung thủy bền bĩ, tôi tưởng mối tình tan vỡ sẽ còn hành hạ mình trong một thời gian dài. Không ngờ chỉ tuần sau tôi đã nguôi ngoai. Nhiều năm sau hình như Vân vẫn còn độc thân. Tôi luôn luôn nghĩ xấu về nàng. Tôi chắc nàng còn chạy theo những cái giả tạo, tạm bợ, phù phiếm, như cái ý thích hoa vải của nàng .

Không lâu sau đó tôi lấy vợ. Đêm tân hôn, vợ chồng tôi ngồi lại mở những gói quà. Quà cưới đủ lọai, nhưng nhiều nhất vẫn là những phong bì đựng tiền . Hình như vào thời buổi thực dụng này con người hết cả lãng mạn. Vợ tôi cầm một cái phong bì màu xanh lên, nắn nắn phong bì, nói :

- Lại tiền, không đề tên người gởi, chắc là ít, quà của người bạn nghèo. Rồi nàng bóc ra và reo lên 

- A không phải tiền . Cái gì đây ?

Rồi nàng đưa tay bóp thử , thốt lên :

- Ôi những cánh hoa khô . Chắc là tàn tích của một mối tình !

 

***


Tới giờ đây tôi hiểu được sự thực. Vân mới là người tình cảm bền bĩ sâu sắc. Kẻ cạn cợt nông nổi là tôi. Giá như ngày trước tôi chìu theo cái ý thích trẻ con vô hại của Vân, đừng suy diễn lôi thôi, tôi đừng áp đặt cái ý mình buộc người khác phải theo thì đã chẳng mất một bông hoa quí ở trên đời.
 


Về Menu

hoa vải hoa vai tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

茶湯料とは 永代供養 東成 佛经说人类是怎么来的 nghĩ nhung ç æˆ Nhà hien thuc cua chien 築地本願寺の年末恒例行事帰敬式 ท มาของพระมหาจ 打七 Tiểu sử Hòa thượng Thích Đồng Trí ti bo thi the nao de long binh an màu sắc ca sa đàn 心中有佛 Những hình bóng cũ æ æ nhung dieu can biet ve le cung giao thua va le da an chay 4 ほとけのかたより Làm sao biết cơ thể thiếu vitamin B12 Viết cho mùa rét Thầy ơi con vẫn nhớ thich duy luc song Lễ húy kỵ Tổ khai sơn Thiên Thai thiền thien phat giao お墓 ç æŒ lễ tự tứ sinh hoạt đặc thù của Thanh long và 9 công dụng tuyệt vời ï¾ï½ Na vị thuốc hạ khí tiêu đờm 生前墓 phật giáo song khong hoi tiec neu ban lam duoc 15 dieu sau Hoàng cung trinh nữ ăn rau quả tươi cũng giúp ích cho tinh การกล าวว ทยาน Lâm Đồng Lễ húy nhật Đại lão 曹洞宗 梅花流 楽譜 Ni trưởng Diệu Kim Vị pháp sư đa tu thien お墓のお 修行者 孕妇 五痛五燒意思 人间佛教 秽土成佛