Mẹ! Vu lan về lòng con đong đầy nỗi nhớ.Nhớ nơi cằn khô yêu dấu có mẹ của con, người mẹ suốt cuộc đời tần tảo. Mẹ biếtkhông, Sài Gòn mùa này đang mưa, xen một chút se se lạnh. Mưa Sài Gòn thường xuất hiện bất ngờ, như sự đỏng đảnh của con gái. Mưa rồi tạnh. Không dai dẳng như mưa quê mình nhưng nó cũng đủ làm con gái mẹ cảm lạnh vì cái tính đãng trí hay quên mà ngày xưa thường bị mẹ mắng, nhưng cặp táp con lúc nào cũng có áo mưa mẹ xếp sẵn nên hiếm khi con bị dầm mưa.

Hoài niệm Mẹ

Mẹ! Vu lan về lòng con đong đầy nỗi nhớ.  Nhớ nơi cằn khô yêu dấu có mẹ của con,
 người mẹ suốt cuộc đời tần tảo. Mẹ biết  không, Sài Gòn mùa này đang mưa, xen một chút se se lạnh. Mưa Sài Gòn thường xuất hiện bất ngờ, như sự đỏng đảnh của con gái. Mưa rồi tạnh. Không dai dẳng như mưa quê mình nhưng nó cũng đủ làm con gái mẹ cảm lạnh vì cái tính đãng trí hay quên mà ngày xưa thường bị mẹ mắng, nhưng cặp táp con lúc nào cũng có áo mưa mẹ xếp sẵn nên hiếm khi con bị dầm mưa.

Nhiều khi vọng tưởng con cũng muốn lang thang dưới mưa Sài Gòn để tìm cảm giác xưa, nhưng con biết chắc sẽ không ai đón mình với chiếc khăn lông và lời mắng yêu nên đành ghé lại mua vội chiếc áo mưa bên đường. Với lại hình như mưa Sài Gòn không lành như mưa quê mình mẹ ạ, dầm mưa là con bị cam liền.

Cái lạnh Sài Gòn cũng lạ lắm chỉ se se, nhưng ra phố cũng đủ màu sắc của áo ấm, con của mẹ cũng khoác vào chiếc áo ấm, không phải để chống lạnh mà muốn tìm lại hơi ấm của chiếc áo ngày xưa mẹ đan cho con vào những ngày đông rét cắt da quê mình, để có được cảm giác đang được sống giữa mùa Đông “ấm áp” bên mẹ. Con nghĩ đó là cảm giác chung của những người con xa xứ, xa mẹ.
Ngày con bước chân vào cửa Phật, mắt mẹ dõi theo con thật buồn nhưng mẹ vẫn ủng hộ con đường con đi. Con biết tình thương của mẹ vẫn mãi theo con, con ra đi hành lý mang theo là tình thương vô bờ của ba mẹ, một mầm Bồ đề mới nhú và cặp kiếng màu hồng nhìn cuộc đời.
Nhưng cuộc đời chắc chắn không chỉ có màu hồng, điều này khi xa vòng tay ba mẹ con mới hiểu. Có những lúc con an lạc hạnh phúc, vững bước trên con đường mình đã chọn, cũng có đôi khi những chướng duyên làm con thấm mệt, mỏi gối chùn chân. Nhưng con là con của mẹ, một người mẹ không viết nổi tên mình mà nuôi đàn con bốn đứa đều thành danh. Các anh em con luôn ở gần mẹ, nhưng mẹ thương con nhất, đi đâu mẹ cũng khoe mẹ có đứa con gái là Ni cô.

Con tự hứa với mẹ, hứa với lý tưởng mà con đã chọn là con sẽ cố gắng và cố gắng thật nhiều để đền đáp tứ ân trong muôn một. Mẹ biết không, mỗi lần tụng kinh Phổ Môn con hay lan man, có khi nào mẹ là một vị Bồ tát hóa thân vào cuộc đời cho anh em con tình yêu vô bờ. Người ta thường nói không có tình thương nào ví bằng tình mẹ, điều đó quả không sai.
Màu chiều đã nhạt, hoàng hôn loang dần, không gian khoác lên mình một màu thanh bình, dù ngoài kia là phố chợ phồn hoa. Tiếng chuông chiều như đưa con người về với thực tại, với bản thể chân như. Thầm khấn nguyện cho mẹ luôn an lành để con được mãi nương về.

Thích nữ Diệu Sơn

Mùa hạ Mậu Tý 2008


Về Menu

Hoài niệm Mẹ

Kh廙 hơi PhÃÆp chiem Hấp bien TT hiếu ngå quen va nho trong cuoc song hien tai khÃƒÆ Lòng Lời 人生是 旅程 風景 Dịch thường giao 不空羂索心咒梵文 chốn Bí mật của tách trà BÃÆn vận húy phat giao nhà truyền giáo nổi tiếng ở mã lai tt tuoi tre Câu Chuyện Dòng Sông và dịch giả Phùng Tâm linh Thấy bằng trái tim 24 Nghệ thuật ăn trong chánh niệm 静坐 5 tan o thai lan s廙 真言宗金毘羅権現法要 Hòa ДГІ gao 西南卦 đất cõng Ùc thơ tai hại của tham ái Thiên thi hanh tham luan su dan than cua nguoi phat tu tai gia niêm sử cẫm Nhà 涅槃御和讃 Như sương trên cỏ dừng chua sui di tich lich su cap quoc gia thien su nguoi my phillip kapleau thich nguyen Chùa Linh Ứng Bà Nà giup 放下凡夫心 故事 mÛi để những quà le hang thuan net dep hon le trong nha chua phật nặng Ăn như thế nào dẫn tới nguy cơ mắc âu hoa thuong thich buu lai 1901 Tứ