Bình thường thì tu và học phải song hành Ai cũng biết câu
Học dở mà Tu hay

Bình thường thì tu và học phải song hành. Ai cũng biết câu: “Tu mà không học là tu mù. Học mà không tu là cái đãy đựng sách”. Những ai tinh thông cả pháp học lẫn pháp hành thì tự lợi và lợi tha tròn đủ, viên dung vô ngại. Trong trường hợp không song hành được thì tốt nhất hãy chọn pháp hành. Nói ít mà làm nhiều, học dở mà tu hay cũng vẫn hơn.
Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Độc. Bấy giờ Tôn giả Bàn-đặc bảo em là Châu-lợi-bàn-đặc rằng:

- Nếu em không thể trì giới được thì trở về làm cư sĩ.

Ngài Châu-lợi-bàn-đặc nghe lời này xong, liền đến đứng ngoài cửa tinh xá Kỳ Hoàn khóc ròng. Bấy giờ Đức Thế Tôn dùng thiên nhãn thanh tịnh, xem thấy Tỳ-kheo Châu-lợi-bàn-đặc đứng ngoài cửa buồn khóc không dừng được. Thế Tôn liền từ tịnh thất đứng lên, dường như đi kinh hành, đến ngoài cửa tinh xá Kỳ Hoàn hỏi Châu-lợi-bàn-đặc rằng:

- Tỳ-kheo, cớ sao đứng đây khóc lóc?

Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc đáp:

- Bạch Thế Tôn, anh con xua đuổi con, nói không thể trì giới thì trở về làm cư sĩ, không nên ở đây. Vì thế, con buồn khóc.

Thế Tôn bảo:

- Tỳ-kheo, chớ ôm lo sợ, Ta thành Vô thượng Đẳng Chánh Giác, chớ chẳng phải Bàn-đặc anh thầy đắc đạo.

Bấy giờ Thế Tôn tay nắm Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc, dẫn đến tịnh thất bảo ngồi, rồi Thế Tôn lại dạy cầm chổi quét.

- Thầy tụng chữ này là chữ gì?

Bấy giờ Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc tụng chữ "quét" lại quên chữ "chổi". Nếu tụng chữ "chổi" lại quên chữ "quét". Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc tụng "chổi quét" này qua mấy ngày. Mà "chổi quét" này gọi là trừ dơ. Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc lại nghĩ: "Cái gì là trừ? Cái gì là dơ?". Dơ là tro, đất, ngói, gạch; trừ là thanh tịnh.

Tôn giả lại nghĩ: "Thế Tôn cớ sao dùng điều này dạy ta. Nay ta nên suy nghĩ nghĩa này". Do suy nghĩ nghĩa này, Tôn giả lại nghĩ: "Nay trên thân ta cũng có bụi dơ, ta tự ví dụ. Thế nào là trừ? Thế nào là dơ?"

Tôn giả lại nghĩ: "Buộc kết là dơ, trí tuệ là trừ. Nay ta có thể lấy chổi trí tuệ quét trói buộc này".

Bấy giờ Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc suy nghĩ: "Ngũ thạnh ấm, sự thành, sự bại, nghĩa là sắc này, sắc tập, sắc diệt; thọ, tưởng, hành, thức, sự thành sự bại cũng lại như vậy". Lúc ấy, Tôn giả tư duy về ngũ thạnh ấm này xong, tâm dục được giải thoát, tâm hữu lậu, tâm vô minh lậu được giải thoát; đã được giải thoát liền được trí giải thoát; sanh tử đã dứt, Phạm hạnh đã lập, việc phải làm đã làm xong, không còn thọ thân nữa, như thật mà biết.

Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc liền thành A-la-hán. Đã thành A-la-hán, Tôn giả liền từ chỗ ngồi đứng lên, đến chỗ Thế Tôn, cúi lạy rồi ngồi một bên, bạch Thế Tôn:

- Nay con đã có trí, nay đã có tuệ, nay đã hiểu chổi quét.

Thế Tôn nói:

- Tỳ-kheo, thầy hiểu thế nào?

Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc đáp:

- Trừ đó là tuệ, dơ là kết.

Thế Tôn bảo:

- Lành thay, Tỳ-kheo! Như lời thầy nói, trừ là tuệ, dơ là kết.

Bấy giờ Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc hướng về Thế Tôn mà nói kệ:

Nay tụng này đã đủ/ Như chỗ Ngài đã nói/ Trí tuệ hay trừ dơ/ Chẳng do hạnh nào khác.

Thế Tôn bảo:

- Tỳ-kheo, như lời thầy nói, do trí tuệ chứ không do gì khác.

Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong, vui vẻ vâng làm.
 
(Kinh Tăng nhất A-hàm, tập I, phẩm 20.Thiện tri thức,
VNCPHVN ấn hành, 1997, tr.350)

Thế Tôn là bậc Y vương, biết bệnh cho thuốc nên bệnh chóng lành. Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc vốn không thông minh để theo pháp học, nhưng nhờ có Thế Tôn chỉ cho pháp hành phù hợp với căn cơ nên nhanh chóng chứng đắc Thánh quả, thành tựu giải thoát.

Mới hay, chỉ cần nương theo pháp Chỉ - Quán, hành giả có thể tự dạo bước trên lộ trình hướng đến giải thoát mà không nhất thiết phải học rộng hiểu nhiều, bằng này cấp nọ. Mặt khác, từ kinh nghiệm pháp hành có thể giúp hành giả dễ dàng thông hiểu pháp học, nhưng ngược lại thì chưa hẳn người học rộng nghe nhiều mà có thể cơ cảm được yếu chỉ của pháp hành.

Tôn giả Châu-lợi-bàn-đặc dù ít chữ nhưng đã quán thấu ngũ uẩn giai không. Còn chúng ta học rộng, nghe nhiều, bằng cao, chức trọng mà ngã chấp ngày càng lớn thì chẳng ích gì. Pháp của Như Lai là đến để thấy, để sống với, để chứng đạt chứ không phải để nói về. Thế nên trong nhà đạo quý ở pháp hành. Hành đúng và thâm sâu thì chấp ngã mới giảm xuống, trí tuệ mới sáng lên, phiền não mới diệt trừ. 

Quảng Tánh - Vườn hoa Phật giáo

Về Menu

học dở mà tu hay hoc do ma tu hay tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

kieu 9 lưu ý quan trọng cho người ăn chay Tưởng niệm húy nhật lần thứ 28 hien thuc cua chien tranh ä ç æžœ HÃƒÆ nh Đồng Tháp Húy nhật lần thứ 30 của Phật giáo ngược luận văn dan vao the gioi van hoc phat giao æ Žå ƒ 净土五经是哪五经 Chất tạo ngọt có làm tăng 8 thói quen văn phòng có hại cần tránh ç åˆ åˆ æ º Thiền một nét đẹp văn hóa học Ä á ƒ diệt trừ phiền não ở tâm mình vi sao phat giao duoc bau chon la ton giao tot 夷隅郡大多喜町 樹木葬 Chà GiÒi Trung thu hoài ức và trăn trở Đồng Tháp Tổ chức lễ đại tường nhất tâm Quen 须弥山顶卅三天 Những mùa Phật đản đi qua Mùa hoa sấu thiên thu tuyệt tác vài nét về thiền vipassana tại việt nam nghĩa minh ni tự 中孚卦 bàn 如闻天人 Một thời làm điệu å thuc hanh giao phap trong cuoc song bon be Nắng ơi xin đừng cháy trên vai mẹ gầy 发此之方便 19 giúp đỡ sau khi chết phần 2 Hương nắng quê nhà 浄土宗のお守り お守りグッズ 17 câu nói đáng giá ngàn vàng giúp bạn Trẻ ăn thực phẩm có chì nguy hại ra Giảm một nửa nguy cơ suy tim nhờ あんぴくんとは nghìn năm một thuở hoàng cung trinh nữ ä½ ç