Quê tôi là một vùng nông thôn nghèo thuộc xứ Kinh bắc, nằm trải dài bên dòng sông Đáy thơ mộng. Khi còn bé, tôi thường cùng các bạn rủ nhau ra sông tắm, thả mình vào làn nước hơi đục mát lạnh. Xa quê nhiều năm nhưng mỗi lần trở về, tôi vẫn thấy một cảm giác thân thương đến thế.

Hương quê...

Sải bước trên con đường đất cỏ mọc hai bên, thi thoảng trong gió có mùi hương thật quen thuộc, mùi của những dạ lúa khô được người dân đốt lấy tro bón ruộng, cái mùi hắc nhưng thơm nồng.

Làn khói trắng của dạ lúa tạt theo gió, hòa vào không khí ai mà không quen lỡ "chạm phải" sẽ cảm thấy cay cay mắt và khó chịu. Với tôi thì cái hương vị khói này đã in sâu trong tiềm thức. Tôi dừng lại hít một hơi thật sâu để cảm nhận một cái hương vị lạ mà chỉ có ở những vùng nông thôn.

Phía xa những cánh đồng lúa chín ngày nào đã thay cho mình một tấm áo mới, một màu xanh mơn mởn của những thân lúa non đang từng ngày đua nhau vươn lên chờ mùa đâm hoa kết hạt. Tôi nhớ mãi những ngày mùa khi còn bé xíu, theo mẹ theo bà ra đồng gặt, tôi và bọn bạn cùng trang lứa, đứa nào đứa ấy tranh nhau đi đuổi bắt từng con châu chấu, cào cào để chơi. Mồ hôi chảy đầm đìa chảy trên mặt vì nắng hạ nhưng hình như chẳng đứa nào thấy mệt, vẫn nô đùa nghịch ngợm cười nắc nẻ...

Và những ngày mưa to nước ngập, lũ trẻ chúng tôi thời ấy đứa thì mang vó, đứa thì mang chậu, đứa không vó không chậu thì túi bóng đi ra các con mương nhỏ, các ao chum trong làng bắt cá rô nhảy lên bờ, đứa nào đứa ấy ướt sũng vì mưa. Tôi cũng vậy mang được vài con cá rô về cho bà rán mà vui không tả xiết.

Tôi chợt nhớ mùi khói bếp, nó đọng lại trong những bữa cơm bà nấu, trong từng bát cơm trắng ngần, từng bát canh rau muống luộc chua mát vị sấu. Cái mùi khói bếp thật khó tả, nó hơi giống mùi của cơm khê nhưng không khét. Có lẽ những ai đã được ăn những món quê đun từ rơm rạ, từ củi khô mới thực sự hiểu được hương vị đó. 

Nằm trải dài trên dòng sông Đáy, hai bờ là những rặng tre già, những cây sung cổ thụ, những chùm sung to nhìn đã thấy thèm. Ngày đó, vào những buổi trưa nắng cứ ra sông là lại thấy mọi người trong làng từ người già đến trẻ nhỏ mang chiếu ra hóng mát tránh cái nóng chói chang của mùa hè. Những câu chuyện, những tiếng cười rôm rả...

Trẻ con thì chơi chốn tìm, thanh niên thì hò nhau trèo hái sung ném nhau rồi nhảy tùm một cái xuống dòng nước mát tắm. Nhưng điều tôi nhớ nhất về dòng sông là hình ảnh ông nội, ông thường cho tôi ra sông tắm, ông dạy tôi bơi và cũng dạy tôi cả cách làm người.

Nhớ về tuổi thơ, người ta không khỏi xúc động. Giờ những đứa trẻ như tôi ngày xưa đã lớn thật rồi, ai cũng có công việc riêng nhưng không ai có thể quên cái hương vị của quê hương, của tuổi thơ. Và dù đi xa đến đâu thì trong tiềm thức mỗi người quê hương vẫn là chốn đỗ ta về.

Quỳnh Liên (NSN)


Về Menu

Hương quê...

hang vang nhac si tai hoa cua phat giao im lang mot nghe thuat song Sỏi đỏ giấy bổi vàng gioi thieu sach buoc cham lai giua the gian voi giới thiệu sách 閩南語俗語 無事不動三寶 hay nhin sau vao cuoc song nhu no dang la 鎌倉市 霊園 hãy nhìn sâu vào cuộc sống như nó đang 육신주 Trong gió lạnh đầu mùa Lở miệng có phải do nóng trong người thap Dùng thuốc giảm đau giảm luôn sự Chạy bộ với tốc độ thế nào là Gạo lứt muối mè Ăn sao cho khoẻ 忍四 Hạn chế nước tăng lực để bảo vệ 20 dieu can tu duong trong doi nguoi mua xuan trong dao phat 설두중현 Đi tìm gốc tích vua Lý Thái Tổ Kỳ 1 di duong cung can phai thien 萬分感謝師父 阿彌陀佛 七五三 大阪 giàu có อ ตาต จอส việt 五戒十善 Mẹo giữ vitamin trong rau xanh 천태종 대구동대사 도산스님 cuoc doi van dep sao cuộc đời vẫn đẹp sao con oi tam su cua mot nguoi me tre pha thai 五痛五燒意思 con ơi tâm sự của một người mẹ æ ¾åˆ ç Ÿå ½åƒ¹å ¼çš æ Chùa Minh Thành Nơi níu chân những 若我說天地 簡単便利 戒名授与 水戸 chiếc lá về nguồn 仏壇 通販 寺庙的素菜 หล กการน งสมาธ cách thức tụng kinh trì chú niệm cach thuc tung kinh tri chu niem phat bình yên đến bình yên đi 梁皇忏法事 墓の片付け 魂の引き上げ binh yen den binh yen di 欲移動