Quê tôi là một vùng nông thôn nghèo thuộc xứ Kinh bắc, nằm trải dài bên dòng sông Đáy thơ mộng. Khi còn bé, tôi thường cùng các bạn rủ nhau ra sông tắm, thả mình vào làn nước hơi đục mát lạnh. Xa quê nhiều năm nhưng mỗi lần trở về, tôi vẫn thấy một cảm giác thân thương đến thế.

Hương quê...

Sải bước trên con đường đất cỏ mọc hai bên, thi thoảng trong gió có mùi hương thật quen thuộc, mùi của những dạ lúa khô được người dân đốt lấy tro bón ruộng, cái mùi hắc nhưng thơm nồng.

Làn khói trắng của dạ lúa tạt theo gió, hòa vào không khí ai mà không quen lỡ "chạm phải" sẽ cảm thấy cay cay mắt và khó chịu. Với tôi thì cái hương vị khói này đã in sâu trong tiềm thức. Tôi dừng lại hít một hơi thật sâu để cảm nhận một cái hương vị lạ mà chỉ có ở những vùng nông thôn.

Phía xa những cánh đồng lúa chín ngày nào đã thay cho mình một tấm áo mới, một màu xanh mơn mởn của những thân lúa non đang từng ngày đua nhau vươn lên chờ mùa đâm hoa kết hạt. Tôi nhớ mãi những ngày mùa khi còn bé xíu, theo mẹ theo bà ra đồng gặt, tôi và bọn bạn cùng trang lứa, đứa nào đứa ấy tranh nhau đi đuổi bắt từng con châu chấu, cào cào để chơi. Mồ hôi chảy đầm đìa chảy trên mặt vì nắng hạ nhưng hình như chẳng đứa nào thấy mệt, vẫn nô đùa nghịch ngợm cười nắc nẻ...

Và những ngày mưa to nước ngập, lũ trẻ chúng tôi thời ấy đứa thì mang vó, đứa thì mang chậu, đứa không vó không chậu thì túi bóng đi ra các con mương nhỏ, các ao chum trong làng bắt cá rô nhảy lên bờ, đứa nào đứa ấy ướt sũng vì mưa. Tôi cũng vậy mang được vài con cá rô về cho bà rán mà vui không tả xiết.

Tôi chợt nhớ mùi khói bếp, nó đọng lại trong những bữa cơm bà nấu, trong từng bát cơm trắng ngần, từng bát canh rau muống luộc chua mát vị sấu. Cái mùi khói bếp thật khó tả, nó hơi giống mùi của cơm khê nhưng không khét. Có lẽ những ai đã được ăn những món quê đun từ rơm rạ, từ củi khô mới thực sự hiểu được hương vị đó. 

Nằm trải dài trên dòng sông Đáy, hai bờ là những rặng tre già, những cây sung cổ thụ, những chùm sung to nhìn đã thấy thèm. Ngày đó, vào những buổi trưa nắng cứ ra sông là lại thấy mọi người trong làng từ người già đến trẻ nhỏ mang chiếu ra hóng mát tránh cái nóng chói chang của mùa hè. Những câu chuyện, những tiếng cười rôm rả...

Trẻ con thì chơi chốn tìm, thanh niên thì hò nhau trèo hái sung ném nhau rồi nhảy tùm một cái xuống dòng nước mát tắm. Nhưng điều tôi nhớ nhất về dòng sông là hình ảnh ông nội, ông thường cho tôi ra sông tắm, ông dạy tôi bơi và cũng dạy tôi cả cách làm người.

Nhớ về tuổi thơ, người ta không khỏi xúc động. Giờ những đứa trẻ như tôi ngày xưa đã lớn thật rồi, ai cũng có công việc riêng nhưng không ai có thể quên cái hương vị của quê hương, của tuổi thơ. Và dù đi xa đến đâu thì trong tiềm thức mỗi người quê hương vẫn là chốn đỗ ta về.

Quỳnh Liên (NSN)


Về Menu

Hương quê...

六因四缘五果的来源和作用 Ûý Ð Ð Ð kheo chien thang ac ma Phát Bức thư của một chú cún mười huyền môn trật tự của thế お墓のお chui Phú Yên Tưởng niệm lần thứ 269 Tổ 茶湯料とは Khánh Hòa Tưởng niệm Tổ khai sơn chùa ท มาของพระมหาจ Chiều cao và nguy cơ ung thư ở nam giới dai duc hang thiet voi cong hanh tam bo nhat bai Ä á ng Nguy cơ phát triển bệnh ung thư ở pháp khí tu tập trong phật giáo Lâm Đồng Tưởng niệm lần thứ 70 Tổ Tai biến mạch máu não Xin nhớ ba chữ 修行人一定要有信愿行吗 5 cách khuyến khích trẻ ăn rau củ quả ton trong nguoi la tu trang nghiem chinh minh お墓 æ æ tình thương qua sự cảm thông Chiếc xe chở Bồ tát Thích Quảng Đức Mông sơn thí thực Tưởng niệm vị Tổ khai sơn trên 20 tự 修行者 孕妇 luâ n triết Ăn chay giúp giảm nguy cơ ung thư Lưu ý chứng rối loạn tăng động giảm ç æŒ Ngăn ngừa bệnh Gout bằng cách nào Vì sao ăn chay tốt cho sức khỏe và Hoa Kỳ Sinh viên tìm thấy bình an sau mui 生前墓 chùa thánh duyên 人生是 旅程 風景 Nguy cơ bệnh tim mạch ngày càng cao ở ngưng Xôi đường hương vị quê hương Doanh nhân Phật tử 祈祷カードの書き方 Thể dục giúp ngừa tăng cholesterol ở nam ï¾ å 9 điều cần nhớ trong cuộc sống này