Quê tôi là một vùng nông thôn nghèo thuộc xứ Kinh bắc, nằm trải dài bên dòng sông Đáy thơ mộng. Khi còn bé, tôi thường cùng các bạn rủ nhau ra sông tắm, thả mình vào làn nước hơi đục mát lạnh. Xa quê nhiều năm nhưng mỗi lần trở về, tôi vẫn thấy một cảm giác thân thương đến thế.

Hương quê...

Sải bước trên con đường đất cỏ mọc hai bên, thi thoảng trong gió có mùi hương thật quen thuộc, mùi của những dạ lúa khô được người dân đốt lấy tro bón ruộng, cái mùi hắc nhưng thơm nồng.

Làn khói trắng của dạ lúa tạt theo gió, hòa vào không khí ai mà không quen lỡ "chạm phải" sẽ cảm thấy cay cay mắt và khó chịu. Với tôi thì cái hương vị khói này đã in sâu trong tiềm thức. Tôi dừng lại hít một hơi thật sâu để cảm nhận một cái hương vị lạ mà chỉ có ở những vùng nông thôn.

Phía xa những cánh đồng lúa chín ngày nào đã thay cho mình một tấm áo mới, một màu xanh mơn mởn của những thân lúa non đang từng ngày đua nhau vươn lên chờ mùa đâm hoa kết hạt. Tôi nhớ mãi những ngày mùa khi còn bé xíu, theo mẹ theo bà ra đồng gặt, tôi và bọn bạn cùng trang lứa, đứa nào đứa ấy tranh nhau đi đuổi bắt từng con châu chấu, cào cào để chơi. Mồ hôi chảy đầm đìa chảy trên mặt vì nắng hạ nhưng hình như chẳng đứa nào thấy mệt, vẫn nô đùa nghịch ngợm cười nắc nẻ...

Và những ngày mưa to nước ngập, lũ trẻ chúng tôi thời ấy đứa thì mang vó, đứa thì mang chậu, đứa không vó không chậu thì túi bóng đi ra các con mương nhỏ, các ao chum trong làng bắt cá rô nhảy lên bờ, đứa nào đứa ấy ướt sũng vì mưa. Tôi cũng vậy mang được vài con cá rô về cho bà rán mà vui không tả xiết.

Tôi chợt nhớ mùi khói bếp, nó đọng lại trong những bữa cơm bà nấu, trong từng bát cơm trắng ngần, từng bát canh rau muống luộc chua mát vị sấu. Cái mùi khói bếp thật khó tả, nó hơi giống mùi của cơm khê nhưng không khét. Có lẽ những ai đã được ăn những món quê đun từ rơm rạ, từ củi khô mới thực sự hiểu được hương vị đó. 

Nằm trải dài trên dòng sông Đáy, hai bờ là những rặng tre già, những cây sung cổ thụ, những chùm sung to nhìn đã thấy thèm. Ngày đó, vào những buổi trưa nắng cứ ra sông là lại thấy mọi người trong làng từ người già đến trẻ nhỏ mang chiếu ra hóng mát tránh cái nóng chói chang của mùa hè. Những câu chuyện, những tiếng cười rôm rả...

Trẻ con thì chơi chốn tìm, thanh niên thì hò nhau trèo hái sung ném nhau rồi nhảy tùm một cái xuống dòng nước mát tắm. Nhưng điều tôi nhớ nhất về dòng sông là hình ảnh ông nội, ông thường cho tôi ra sông tắm, ông dạy tôi bơi và cũng dạy tôi cả cách làm người.

Nhớ về tuổi thơ, người ta không khỏi xúc động. Giờ những đứa trẻ như tôi ngày xưa đã lớn thật rồi, ai cũng có công việc riêng nhưng không ai có thể quên cái hương vị của quê hương, của tuổi thơ. Và dù đi xa đến đâu thì trong tiềm thức mỗi người quê hương vẫn là chốn đỗ ta về.

Quỳnh Liên (NSN)


Về Menu

Hương quê...

Ăn ngũ cốc nguyên hạt giúp sống Ngăn ngừa bệnh Gout bằng cách nào Ba vị danh Ni tiêu biểu trong tiến trình Ăn chay có thiếu máu thẩm chuông 皈依是什么意思 tuyển tập 10 bài số 132 Duy ma cật Tản mạn bánh ngọt ngày xuân vitamin c có giúp ngăn ngừa bệnh cảm thêm りんの音色 お仏壇 お供え อธ ษฐานบารม Bí mật dinh dưỡng của hạt đậu thiền viện trúc lâm 霊園 横浜 vốn 천태종 대구동대사 도산스님 Đức Vua Phật Hoàng Trần Nhân Tông イス坐禅のすすめ truyện lục tổ huệ năng phần 1 tiếng niệm phật Canh củ năng rong biển hối niệm chùa cầu đông dan 市町村別寺院数順位 Khá TÃo êm 墓の片付け 魂の引き上げ tin hay diu dang nhu nuoc 曹村村 chúng ta khổ vì đâu Rau củ quả cũng giúp giảm cân nhung 轉識為智 dao duc sinh hoc va phat hoc ส วรรณสามชาดก Thể dục trước khi ăn sáng có giúp vu lan năm nay vắng bóng giảm cân những điều nên nghi thuc cung giao thua Những sắc thời gian chùa pháp hoa Thiền định dư luận về các nhà ngoại cảm