Giác Ngộ - Sài Gòn trời có lạnh không ? Tin nhắn của bạn, từ miền Trung, bạn thân thiết lâu năm. Đà Nẵng lạnh. Cái lạnh của những ngày mùa đông. Sài Gòn không lạnh lắm, nhưng buổi sáng cũng có một chút lạnh khe khẽ rúc vào trong chăn để có kẻ lười tập thể dục giả vờ nhắm nghiền mắt, kéo vội chiếc áo khoác bận vào…

Khoảnh khắc giao mùa

Giác Ngộ - Sài Gòn trời có lạnh không ? Tin nhắn của bạn, từ miền Trung, bạn thân thiết lâu năm. Đà Nẵng lạnh. Cái lạnh của những ngày mùa đông. Sài Gòn không lạnh lắm, nhưng buổi sáng cũng có một chút lạnh khe khẽ rúc vào trong chăn để có kẻ lười tập thể dục giả vờ nhắm nghiền mắt, kéo vội chiếc áo khoác bận vào…

Trả lời rằng: Sài Gòn không lạnh, nhớ miền Trung. Bạn bảo: tui thì nhớ Sài Gòn. Ừ, Sài Gòn với những tháng ngày sinh viên, những tháng ngày rong rủi những góc phố, cà phê ven đường. Nhớ Sài Gòn có lẽ còn là nhớ một nhánh bằng lăng hái vội. Bạn tặng cho ta một nhánh bằng lăng ngày sinh nhật.

Khoảnh khắc giao mùa - Ảnh: Intenet

Giao mùa, mùa của những ngày cuối năm, ta trầm mình trong những bài nhạc của Ngô Thụy Miên, của Phú Quang… Lại thấy nhớ mùa thu vừa sang, nhớ Hà Nội một sáng lạnh, nhớ Huế một chiều mưa...

Giao mùa, ta lại nghe bâng khuâng tiếng gọi từ biển khơi, con đường biển thênh thang nơi Nha Trang mà ta và bạn từng đi qua trong một sáng mùa xuân. Nhớ đảo hoa lan, nhớ chén đậu hủ ven đường cô-trò, chú cháu ngồi ăn và tiếng cười giòn tan của bé Ti.

Giao mùa là nhớ tiếng ho của ngoại, nhớ những lúc mẹ bệnh nằm vùi và bỗng thấy mình như một gã chẳng ra gì. Đôi chân cứ đi và cứ bước tới, bỏ quên cả vùng ký ức tuổi thơ, bỏ lại những nhọc nhằn của mẹ. Lâu lâu đi dự một sự kiện (cuối năm có nhiều sự kiện để đi) và lại thấy thương mẹ quá đỗi, có những chỗ mẹ chưa một lần đặt chân tới, chưa dám mơ tới đó…

 Giao mùa, ai đó bảo mỗi năm khoảnh khắc sang mùa mới, những bước đi của thời gian và thời tiết luôn đập vào lòng người nỗi nhớ, hoài niệm. Thi thoảng hoài niệm về những điều giản dị như khói lam chiều khi bà nấu bếp, như bữa cơm nóng hổi chỉ có nước tương, muối mè trong một ngày lạnh cóng ở quê cũng là chất liệu để tâm hồn mình được lớn lên, thanh thản…

Giao mùa, giữa Sài thành rộn rịp đèn, hoa, và cả những tất bật: kiếm tiền, thăng tiến, về quê, ở lại. Có những ánh mắt dịu vợi và cũng có những người nao nức chờ mong!

Chúc Thiệu


Về Menu

Khoảnh khắc giao mùa

dâm 麓亭法师 cõng 仏壇 拝む 言い方 萬分感謝師父 阿彌陀佛 lui uu お墓 更地 Chuyện bên lề Hội nghị Sakyadhita 曹洞宗青年联盟 加持是什么意思 ห พะ 戒名 パチンコがすき ÏÇ 寺院 借香问讯 是 5 chất dinh dưỡng cần thiết cho โภชปร ตร 今辛一 发心已后须学学业处之因相 华严经解读 凡所有相皆是虛妄 若見諸相非相 ï¾ï½ 南懷瑾 佛教名词 ペット僧侶派遣 仙台 閩南語俗語 無事不動三寶 lanh Vài nét về cuộc đời và đạo nghiệp hoÃƒÆ sơn 不可信汝心 汝心不可信 บทสวด ทำว ดเย น 所住而生其心 Bệnh dạ dày 人生是 旅程 風景 山地剝 高島 白話 三身 Ăn chay ăn khôn ngoan 雀鸽鸳鸯报是什么报 Tha thứ giúp sống vui sống khỏe พ ธ ผ กพ ทธส มา 지장보살본원경 원문 ç æ Þ そうとうぜん 横浜 公園墓地 人鬼和