Giác Ngộ - Sài Gòn trời có lạnh không ? Tin nhắn của bạn, từ miền Trung, bạn thân thiết lâu năm. Đà Nẵng lạnh. Cái lạnh của những ngày mùa đông. Sài Gòn không lạnh lắm, nhưng buổi sáng cũng có một chút lạnh khe khẽ rúc vào trong chăn để có kẻ lười tập thể dục giả vờ nhắm nghiền mắt, kéo vội chiếc áo khoác bận vào…

Khoảnh khắc giao mùa

Giác Ngộ - Sài Gòn trời có lạnh không ? Tin nhắn của bạn, từ miền Trung, bạn thân thiết lâu năm. Đà Nẵng lạnh. Cái lạnh của những ngày mùa đông. Sài Gòn không lạnh lắm, nhưng buổi sáng cũng có một chút lạnh khe khẽ rúc vào trong chăn để có kẻ lười tập thể dục giả vờ nhắm nghiền mắt, kéo vội chiếc áo khoác bận vào…

Trả lời rằng: Sài Gòn không lạnh, nhớ miền Trung. Bạn bảo: tui thì nhớ Sài Gòn. Ừ, Sài Gòn với những tháng ngày sinh viên, những tháng ngày rong rủi những góc phố, cà phê ven đường. Nhớ Sài Gòn có lẽ còn là nhớ một nhánh bằng lăng hái vội. Bạn tặng cho ta một nhánh bằng lăng ngày sinh nhật.

Khoảnh khắc giao mùa - Ảnh: Intenet

Giao mùa, mùa của những ngày cuối năm, ta trầm mình trong những bài nhạc của Ngô Thụy Miên, của Phú Quang… Lại thấy nhớ mùa thu vừa sang, nhớ Hà Nội một sáng lạnh, nhớ Huế một chiều mưa...

Giao mùa, ta lại nghe bâng khuâng tiếng gọi từ biển khơi, con đường biển thênh thang nơi Nha Trang mà ta và bạn từng đi qua trong một sáng mùa xuân. Nhớ đảo hoa lan, nhớ chén đậu hủ ven đường cô-trò, chú cháu ngồi ăn và tiếng cười giòn tan của bé Ti.

Giao mùa là nhớ tiếng ho của ngoại, nhớ những lúc mẹ bệnh nằm vùi và bỗng thấy mình như một gã chẳng ra gì. Đôi chân cứ đi và cứ bước tới, bỏ quên cả vùng ký ức tuổi thơ, bỏ lại những nhọc nhằn của mẹ. Lâu lâu đi dự một sự kiện (cuối năm có nhiều sự kiện để đi) và lại thấy thương mẹ quá đỗi, có những chỗ mẹ chưa một lần đặt chân tới, chưa dám mơ tới đó…

 Giao mùa, ai đó bảo mỗi năm khoảnh khắc sang mùa mới, những bước đi của thời gian và thời tiết luôn đập vào lòng người nỗi nhớ, hoài niệm. Thi thoảng hoài niệm về những điều giản dị như khói lam chiều khi bà nấu bếp, như bữa cơm nóng hổi chỉ có nước tương, muối mè trong một ngày lạnh cóng ở quê cũng là chất liệu để tâm hồn mình được lớn lên, thanh thản…

Giao mùa, giữa Sài thành rộn rịp đèn, hoa, và cả những tất bật: kiếm tiền, thăng tiến, về quê, ở lại. Có những ánh mắt dịu vợi và cũng có những người nao nức chờ mong!

Chúc Thiệu


Về Menu

Khoảnh khắc giao mùa

曹洞宗総合研究センター คนเก ยจคร าน 雷坤卦 Lâm Đồng Lễ húy nhật Đại lão お墓参り TÃ Æ 福生市永代供養 水子葬儀のお礼品とお祝いの方法 Sen hồng tháng Bảy 色登寺供养 随喜 每年四月初八 le Cao huyết áp ít nhiều người chưa trống 築地本願寺 盆踊り 佛教書籍 18 tổ già da xá đa gayasata Cẩn thận với món chay giả mặn おりん 木魚のお取り寄せ ไๆาา แากกา Cẩn thận với viêm khớp gối Các thực phẩm bảo vệ mắt 陈光别居士 曹村村 không có sự nỗ lực nào mà không 供灯的功德 lời nói dối vô hại nên nói hay không 佛教教學 元代 僧人 功德碑 さいたま市 氷川神社 七五三 ส วรรณสามชาดก lể hội esala pehera rước xá lợi răng 五観の偈 曹洞宗 佛经讲 男女欲望 佛教算中国传统文化吗 忍四 長谷寺 僧堂安居者募集 仏壇 おしゃれ 飾り方 อ ตาต จอส 飞来寺 อธ ษฐานบารม 霊園 横浜 Tảo xoắn có nhiều công dụng tốt cho Ăn cơm thiền giÃÆ 放下凡夫心 故事 å いいお墓 金沢八景 樹木葬墓地 香炉とお香 Kinh dược sư