Giác Ngộ - Sài Gòn trời có lạnh không ? Tin nhắn của bạn, từ miền Trung, bạn thân thiết lâu năm. Đà Nẵng lạnh. Cái lạnh của những ngày mùa đông. Sài Gòn không lạnh lắm, nhưng buổi sáng cũng có một chút lạnh khe khẽ rúc vào trong chăn để có kẻ lười tập thể dục giả vờ nhắm nghiền mắt, kéo vội chiếc áo khoác bận vào…

Khoảnh khắc giao mùa

Giác Ngộ - Sài Gòn trời có lạnh không ? Tin nhắn của bạn, từ miền Trung, bạn thân thiết lâu năm. Đà Nẵng lạnh. Cái lạnh của những ngày mùa đông. Sài Gòn không lạnh lắm, nhưng buổi sáng cũng có một chút lạnh khe khẽ rúc vào trong chăn để có kẻ lười tập thể dục giả vờ nhắm nghiền mắt, kéo vội chiếc áo khoác bận vào…

Trả lời rằng: Sài Gòn không lạnh, nhớ miền Trung. Bạn bảo: tui thì nhớ Sài Gòn. Ừ, Sài Gòn với những tháng ngày sinh viên, những tháng ngày rong rủi những góc phố, cà phê ven đường. Nhớ Sài Gòn có lẽ còn là nhớ một nhánh bằng lăng hái vội. Bạn tặng cho ta một nhánh bằng lăng ngày sinh nhật.

Khoảnh khắc giao mùa - Ảnh: Intenet

Giao mùa, mùa của những ngày cuối năm, ta trầm mình trong những bài nhạc của Ngô Thụy Miên, của Phú Quang… Lại thấy nhớ mùa thu vừa sang, nhớ Hà Nội một sáng lạnh, nhớ Huế một chiều mưa...

Giao mùa, ta lại nghe bâng khuâng tiếng gọi từ biển khơi, con đường biển thênh thang nơi Nha Trang mà ta và bạn từng đi qua trong một sáng mùa xuân. Nhớ đảo hoa lan, nhớ chén đậu hủ ven đường cô-trò, chú cháu ngồi ăn và tiếng cười giòn tan của bé Ti.

Giao mùa là nhớ tiếng ho của ngoại, nhớ những lúc mẹ bệnh nằm vùi và bỗng thấy mình như một gã chẳng ra gì. Đôi chân cứ đi và cứ bước tới, bỏ quên cả vùng ký ức tuổi thơ, bỏ lại những nhọc nhằn của mẹ. Lâu lâu đi dự một sự kiện (cuối năm có nhiều sự kiện để đi) và lại thấy thương mẹ quá đỗi, có những chỗ mẹ chưa một lần đặt chân tới, chưa dám mơ tới đó…

 Giao mùa, ai đó bảo mỗi năm khoảnh khắc sang mùa mới, những bước đi của thời gian và thời tiết luôn đập vào lòng người nỗi nhớ, hoài niệm. Thi thoảng hoài niệm về những điều giản dị như khói lam chiều khi bà nấu bếp, như bữa cơm nóng hổi chỉ có nước tương, muối mè trong một ngày lạnh cóng ở quê cũng là chất liệu để tâm hồn mình được lớn lên, thanh thản…

Giao mùa, giữa Sài thành rộn rịp đèn, hoa, và cả những tất bật: kiếm tiền, thăng tiến, về quê, ở lại. Có những ánh mắt dịu vợi và cũng có những người nao nức chờ mong!

Chúc Thiệu


Về Menu

Khoảnh khắc giao mùa

Thầy và trò Nắng ơi xin đừng cháy trên vai mẹ nhị tat siddhartha ไๆาา แากกา 轉識為智 净地不是问了问了一看 繰り出し位牌 おしゃれ お位牌とは おりん 木魚のお取り寄せ Ngày cuối năm nói về chuyện ăn chay CÃƒÆ ri chay ý nghĩa sám hối trong kinh điển phật Vì sao tu thiền định あんぴくんとは 浄土宗のお守り お守りグッズ 陈光别居士 圆顿教 Nấm đậu xào sả ớt rau răm xúc bánh å Tâm linh có mơ hồ Cocaine phá hủy tim mạch 9 lợi ích khi cho tinh dầu bơ vào thức vua thien tri thuc nguoi dua ta vuot qua gio bui trà Tiếng nói của Phật pháp Mắt Phật ở Lumbini 09 tim hieu ve 5 phuong tien phap mon niem Trẻ tự kỷ dễ mắc các bệnh đường 陀羅尼被 大型印花 già こころといのちの相談 浄土宗 香炉とお香 giới là nền tảng con đường thanh tịnh Tri Quan điểm của Phật giáo về nghèo gom vài ý nghĩ nhỏ về đức dũng của TT Huế Tảo tháp Tổ sư Liễu Quán Không sinh không diệt cám Truy niệm cung tống kim quan cố tuong quan hay chang la gi Người thầy tuyệt vời äºŒä ƒæ pháp thanh văn thừa thi hóa qua điệp khúc 118 Hạnh nước mùi vị nước chìa