Loài chó còn biết tự trọng hơn con người câu nói này rất đúng với những người đạo đức giả
Loài chó còn biết tự trọng hơn con người

Loài chó còn biết tự trọng hơn con người - câu nói này rất đúng với những người đạo đức giả...  



Năm ấy tôi quen một huấn luyện viên dạy chó nghiệp vụ trong quân đội. Tôi hỏi anh :

- Loại chó thông minh nhất có thể đạt được tới trình độ như thế nào ?

Anh trả lời :

.- Trừ chuyện không biết nói ra, chúng không khác gì người

Câu trả lời của anh khiến tôi sửng sốt. Tôi hỏi tiếp :

- Phải chăng câu này của anh có lẫn lộn nhiều màu sắc tình cảm ?

- Không đâu ! Anh nói.

Rồi anh kể cho tôi nghe dăm ba câu chuyện về loài chó, đều là những chuyện chính anh từng trải qua. Có mấy chuyện tôi đã quên, duy chỉ có một chuyện sau đây thì cho đến nay tôi vẫn còn nhớ như in.

Trong doanh trại của anh có một con chó cực kỳ thông minh tên là Đen. Để trắc nghiệm năng lực phản ứng của nó, một hôm mấy huấn luyện viên dạy chó nghĩ ra một biện pháp đặc biệt.

Họ chọn hơn chục người xếp thành một hàng, sau đó cử một người trong số đó vào trong doanh trại "lấy cắp"  một vật đem giấu đi, rồi lại trở về đứng trong hàng.

Khi mọi việc đã xong xuôi, huấn luyện viên dạy chó dắt con Đen đến, bảo nó đi tìm vật bị mất. Con Đen chạy đi, chỉ một loáng sau đã thấy nó ngoạm vật kia mang đến. Huấn luyện viên dạy chó cả mừng vỗ vỗ lên đầu nó tỏ ý khen ngợi.

Rồi anh chỉ tay vào hàng người kia, bảo con Đen đi tìm kẻ đã lấy cắp vật ấy. Nó chạy đến dí mũi hít hít ngửi ngửi hết người này đến người khác, chẳng mấy chốc đã cắn quần một anh lôi ra ngoài hàng. Anh chàng này đúng là anh  "kẻ cắp".


Phải nói rằng như vậy con Đen đã hoàn thành nhiệm vụ được giao. Thế nhưng huấn luyện viên dạy chó lại cứ một mực lắc đầu bảo nó :  "Không, không phải người ấy ! Tìm lại đi !".

Con Đen tỏ ý hết sức ngạc nhiên, mắt nó ánh lên nỗi nghi hoặc, thắc mắc, vì nó tin chắc rằng mình không hề tìm nhầm người ; nhưng mặt khác nó lại tuyệt đối tin tưởng vào huấn luyện viên của mình. Đây, đây là chuyện thế nào nhỉ ? - nó nghĩ. "Không phải người ấy ! Đi tìm lại đi ! ".

Huấn luyện viên cứ khăng khăng bảo. Con Đen tin vào huấn luyện viên, nên nó quay lại tìm ... Nhưng sau nhiều lần thận trọng ngửi đi ngửi lại, cuối cùng nó vẫn cứ cắn quần anh chàng kia lôi ra."Không ! Không đúng !". Huấn luyện viên lại lắc đầu. "Tìm lại đi !".

Con Đen mỗi lúc một thêm nghi hoặc, đành chạy lại chỗ hàng người kia. Lần này nó đánh hơi ngửi rất lâu, rất lâu để xác định ai là kẻ cắp. Sau cùng, nó đứng lại bên cạnh anh  "kẻ cắp " kia rồi quay đầu nhìn huấn luyện viên, tỏ ý, « Làm sao tôi lầm được nhỉ ? Tôi biết chắc chíưnh ngời này đã lấy đồ mà ... ». « Không ! Tuyệt đối không phải người ấy ! ».

Huấn luyện viên lại quát to, nét mặt trở nên nghiêm nghị. Lòng tự tin của con Đen bị đập tan tành! Dĩ nhiên nó tin vào huấn luyện viên hơn là tin vào bản thân nó. Nó không hề nghĩ rằng, huấn luyện viên có thể mang niềm tin tuyệt đối của nó đối với ông ta ra làm trò đùa.

Rốt cuộc nó bỏ tên kẻ cắp kia và đi tìm người khác. Nhưng ai đây ? Bản năng của một con chó và khả năng đã được người huấn luyện cho nó biết, chỉ có người đó là tên lấy cắp. Nhưng người huấn luyện viên nhất định bảo không phải, thì ai đây ? ... Con chó Đen lưỡng lự...

"Nó ở trong hàng người ấy đấy ! Mau tìm ra ngay !". Huấn luyện viên quát lên. Con Đen vô cùng thất vọng chán nản. Nó dừng lại bên chân mỗi người một lúc, nhìn nhìn ngó ngó xem người đó có giống tên kẻ cắp hay không, rồi quay đầu nhìn ánh mắt của huấn luyện viên, hy vọng có thể tìm thấy chút ít tín hiệu hoặc biểu thị gợi ý gì đấy ... của chủ.

Cuối cùng, khi nó nắm bắt được một chút xíu biến đổi trong ánh mắt của huấn luyện viên, nó cắn quần người đứng bên cạnh và kéo ra. Tất nhiên, lần này thì nó đã nhầm, hay đúng hơn, nó bị buộc phải nhầm.

Nhưng huấn luyện viên của nó cùng mấy người kia thì lại cười ha hả. Tiếng cười khiến con Đen trở nên lú lẫn. Sau cùng huấn luyện viên gọi "kẻ cắp" bước ra ngoài hàng, rồi bảo con Đen : "Lần đầu mày tìm đúng rồi, nhưng mày sai ở chỗ không kiên trì bảo vệ niềm tin của mày".

Một điều khiến huấn luyện viên và tất cả mọi người có mặt lúc ấy không thể hiểu được và vô cùng kinh ngạc, vô cùng ân hận, là ngay trong khoảnh khắc ấy họ đã nhìn thấy : Khi con Đen hiểu ra chuyện vừa rồi là một vụ lừa dối, nó " gào " lên một tiếng vô cùng đau khổ, mắt ứa ra những giọt nước mắt nóng hổi.

Sau đấy nó ủ rũ gục đầu nặng nề, thui thủi từng bước bỏ đi ...

" Đen ! Đen ! Mày đi đâu thế hả ? 

Huấn luyện viên sợ hãi đuổi theo hỏi tới tấp. Con Đen chẳng hề đoái hoài tới người rèn dạy nó, cứ cắm cúi đi ra khỏi doanh trại .

Đen ! Đen ! Tao xin lỗi mày ! Huấn luyện viên oà khóc.

Nhưng con Đen chẳng hề xúc động, nó không thèm ngoái lại nhìn chủ mình.

Đen ! Đừng giận ! Tao chỉ đùa mày một tí thôi mà !  Huấn luyện viên chạy đến ôm chặt lấy con chó, nước mắt nóng hổi từ mặt anh lã chã rơi xuống con Đen.

Con chó giãy giụa tuột ra khỏi vòng tay của huấn luyện viên, rồi nó thủng thẳng, lừ đừ từng bước đi lên quả đồi ở bên ngoài doanh trại, tìm một chỗ khuất gió xoài bốn chân nằm xuống đất ...

Mấy ngày sau đó con Đen không ăn không uống, ủ rũ chán chường.

Mặc cho huấn luyện viên dỗ dành, nựng nịu thế nào đi nữa, nó cũng nhất định không chịu tha lỗi cho anh.

Lúc bấy giờ mọi người mới hiểu ra : Dù chỉ là con chó thôi, nó cũng có lòng tự trọng của nó. Hoặc nói ngược lại, chúng còn biết tự trọng hơn một số người ! ...

Chuyện về sau ư ? Sau này con Đen không còn tin tưởng vào huấn luyện viên của nó nữa, thậm chí không tin bất cứ người nào. Đồng thời tính tình của nó cũng thay đổi hẳn, mắt không còn sáng quắc như trước, bốn chân không còn phi như bay nữa, mất hẳn dáng vẻ oai vệ dữ dằn của một con chó nghiệp vụ ...

Cuối cùng, huấn luyện viên chẳng còn cách nào nữa, đành đau xót cho nó giải nghệ ...

Ôi, con Đen, chao ôi!

NT Sưu tầm    

Về Menu

suy nghiem loi phat mong muon chinh dang một thái độ tâm linh chuẩn bị vững Chiên khoai giòn tan thảm họa thiên tai vốn dĩ không tự dưới chân ngài địa tạng Canh nấm đông cô nhồi đậu phộng tươi 佛 去掉手 30 dieu dung bao gio tiep tuc lam voi ban than từ bi căn cứ trên sinh học và lý trí chua nam pho de khong uong mot kiep nguoi Xuân có đi có đến Mẹ Và một chuyến đi 了凡四訓 三心 vấn đề hộ niệm cho người sắp lâm tinh yeu doi lua qua cai nhin day y nghia cua dao điểm tựa tâm linh giữa quần đảo chÒ Ăn trong ánh sáng mờ ảo dễ bị mập tao khe Tiễn biệt một tấm lòng tận tụy với nghi ve phai thien nhap the sống trong tỉnh thức д гі truyen luc to hue nang phan 2 daklak gdpt chua lien tri tu bat quan trai lan 2 áºn Những di tích lịch sử văn hóa liên quan Lá Ÿ sư thầy trẻ thích ở rừng chồi non noi a y ta se de n vai tro cua gia dinh trong viec dat duoc hoa binh là Šmay rui TT Huế Tảo tháp Tổ sư Liễu Quán vai diem tuong dong va khac biet trong bo thi giua พนะปาฏ โมกข Ngủ không đủ dễ mắc ung thư hỏi đáp với thiền sư ottamasara về hôn Lễ húy nhật Tổ khai sơn tổ đình Từ Lâm Đồng TT Thích Minh Hạnh Chánh tuổi trẻ ơi xin hãy sống một đời ý phong thủy tốt nhất chính là bản thân Phụ nữ ngồi nhiều dễ bị ung thư vú tổ sư nương chương viii phiên dịch và ấn hành phật 願力的故事 bat nhi niem vui khong nguyen nhan 緣境發心 觀想書 chùa kim dung