Mẹ là nhất - nhất trên đời!

Mưa lạnh tháng 10, giữa nơi xa lắc, nó nghe dội về một niềm thương đến khó tả. Thương rồi lo, rồi chạnh lòng nghĩ ngợi: Trong gió buốt thổi rít, dưới mưa lạnh nặng hạt rơi đều, Mẹ nó đang cúi khom sát mình, và nhỏ bé, và gò lưng giữa những luống rau…

Trời Ban Mê lại dập dìu những cơn mưa, mưa không ngớt kéo theo về cái lạnh đến rùng người. Bước sang tháng 10 rồi, năm nay trời lạnh và mưa nhiều hơn mọi năm.

Nó trọ học ở xa. Nhà chỉ có hai mẹ con, nó hiểu nó là nguồn sống duy nhất và cũng là kỳ vọng thiêng liêng của mẹ.


(Ảnh minh họa)

Trở thành sinh viên, nó chăm chỉ học tập, hằng ngày đến lớp, đi thư  viện, đọc sách, làm thêm và …cố tình né những cuộc vui cùng bè bạn. Ngoài giờ học, thú vui duy nhất của nó là biên thư gửi về cho mẹ, lắm lúc nhớ mẹ đến quay quắt nhưng cũng đành nín chịu…       

Trời tháng 10 se lạnh, chiều trên phố núi lại nổi mưa rền và mây giăng giăng kín cả khoảng trời, những tháp núi cao nguyên xa xa, nhìn như ảo ảnh, đẹp và thâm trầm…Nhưng với nó, tháng 10 không đẹp đến vậy, bởi nó biết tháng 10 rồi sắp đến, tháng của lễ hội, tụ tập, họp hè…

Nhịn hai bữa ăn sáng, nó quyết định thực hiện một cuộc gọi. Tất nhiên, gọi về cho Mẹ.

Nghe giọng yếu ớt qua điện thoại, nó biết mẹ nó đang ốm. “Hôm qua đi làm đồng về, bị mắc mưa. Thế là sáng nay mẹ phải nằm quặt quẹ ở nhà luôn. Khổ cho mấy luống rau đang cấy dở”. “Nhà mình mưa hả mẹ”, giọng nó khe khẽ. “Ừ, mưa, mà mưa to thật chứ chẳng chơi, cộng thêm mấy hôm nay trời lạnh suốt, rau cỏ cứ èo uột cả, có chịu lớn nổi đâu, cứ cái đà này, không khéo…”.  Một khoảng lặng kéo dài giữa hai đầu dây… Nó chào mẹ rồi dập máy mà cũng chẳng buồn nói thêm gì, dù chủ đích ban đầu của nó đâu hẳn dừng lại ở đó.

Bẵng đi mấy hôm, nó nhận được dòng thư của mẹ: “Con à. Mẹ có gửi cho con mấy chục tiêu tạm. Lần trước, mẹ biết con định xin tiền nhưng rồi lại thôi. Hôm nay, vừa bán thêm được mớ rau, trời lạnh rau khan nên dù nhà mình có ít nhưng bán cũng được giá. Mẹ biết, ở trong đó, tụi sinh viên như con cũng đang cố dằn túi, học hành nhiều, chắc sẽ phải cần thêm tiền…Chi tiêu  tiết kiệm nhưng cũng đừng cứ bỏ bụng mì gói qua bữa hoài là không được đâu nghen con”.

Xúc động đến lặng người, nó thương mẹ đến muốn lồng lộn cả lên để được chạy về ôm chầm lấy mẹ…

Mưa lạnh tháng 10, giữa nơi xa lắc, nó nghe dội về một niềm thương đến khó tả. Thương rồi lo, rồi chạnh lòng nghĩ ngợi: Trong gió buốt thổi rít, dưới mưa lạnh nặng hạt rơi đều, Mẹ nó đang cúi khom sát mình, và nhỏ bé, và gò lưng giữa những luống rau…

Tái tê nỗi lòng con khi nghĩ đến hình ảnh mẹ tần tảo. “Mẹ ơi có biết con yêu mẹ nhường nào không? Mẹ là nhất… nhất trên đời…”!

Đỗ Lan (theo Dân Trí)


Về Menu

Mẹ là nhất nhất trên đời!

mở rộng lòng do Bớt ăn thịt để cứu nguy cho trái æ³ ä¼š chút na VẠở nơi đó có hoa dã quỳ Bao giờ có thể như xưa 福慧圆满的究竟佛是怎样成呢 Sen hơn ân đức mẹ hiền xin que dau nam Không làm tổn hại mọi loài 七五三 大阪 Cư sĩ Tâm Minh LÊ ĐÌNH THÁM 1897 1969 2013 Khám phá mới nhất của Khoa học về åº 墓の片付け 魂の引き上げ 梁皇忏法事 경전 종류 禅诗精选 りんの音色 行願品偈誦 Hát ru con 宗教法人解散認証申請 司法書士提出 Trị bệnh sỏi mật Mùa mưa phản ứng của phật giáo trước cuộc 度母观音 功能 使用方法 佛教教學 อ ตาต จอส Cho má ngày bông hồng cài áo 五観の偈 曹洞宗 道衍宗 父母呼應勿緩 事例 trống 五重玄義 ç Những mùa Phật đản đi qua chùm thơ tỉnh thức của phật tử Sóng 忍四 佛子 con đường cứu khổ chúng sanh là triệc những điều người phật tử cần tránh Thầy