Mẹ là nhất - nhất trên đời!

Mưa lạnh tháng 10, giữa nơi xa lắc, nó nghe dội về một niềm thương đến khó tả. Thương rồi lo, rồi chạnh lòng nghĩ ngợi: Trong gió buốt thổi rít, dưới mưa lạnh nặng hạt rơi đều, Mẹ nó đang cúi khom sát mình, và nhỏ bé, và gò lưng giữa những luống rau…

Trời Ban Mê lại dập dìu những cơn mưa, mưa không ngớt kéo theo về cái lạnh đến rùng người. Bước sang tháng 10 rồi, năm nay trời lạnh và mưa nhiều hơn mọi năm.

Nó trọ học ở xa. Nhà chỉ có hai mẹ con, nó hiểu nó là nguồn sống duy nhất và cũng là kỳ vọng thiêng liêng của mẹ.


(Ảnh minh họa)

Trở thành sinh viên, nó chăm chỉ học tập, hằng ngày đến lớp, đi thư  viện, đọc sách, làm thêm và …cố tình né những cuộc vui cùng bè bạn. Ngoài giờ học, thú vui duy nhất của nó là biên thư gửi về cho mẹ, lắm lúc nhớ mẹ đến quay quắt nhưng cũng đành nín chịu…       

Trời tháng 10 se lạnh, chiều trên phố núi lại nổi mưa rền và mây giăng giăng kín cả khoảng trời, những tháp núi cao nguyên xa xa, nhìn như ảo ảnh, đẹp và thâm trầm…Nhưng với nó, tháng 10 không đẹp đến vậy, bởi nó biết tháng 10 rồi sắp đến, tháng của lễ hội, tụ tập, họp hè…

Nhịn hai bữa ăn sáng, nó quyết định thực hiện một cuộc gọi. Tất nhiên, gọi về cho Mẹ.

Nghe giọng yếu ớt qua điện thoại, nó biết mẹ nó đang ốm. “Hôm qua đi làm đồng về, bị mắc mưa. Thế là sáng nay mẹ phải nằm quặt quẹ ở nhà luôn. Khổ cho mấy luống rau đang cấy dở”. “Nhà mình mưa hả mẹ”, giọng nó khe khẽ. “Ừ, mưa, mà mưa to thật chứ chẳng chơi, cộng thêm mấy hôm nay trời lạnh suốt, rau cỏ cứ èo uột cả, có chịu lớn nổi đâu, cứ cái đà này, không khéo…”.  Một khoảng lặng kéo dài giữa hai đầu dây… Nó chào mẹ rồi dập máy mà cũng chẳng buồn nói thêm gì, dù chủ đích ban đầu của nó đâu hẳn dừng lại ở đó.

Bẵng đi mấy hôm, nó nhận được dòng thư của mẹ: “Con à. Mẹ có gửi cho con mấy chục tiêu tạm. Lần trước, mẹ biết con định xin tiền nhưng rồi lại thôi. Hôm nay, vừa bán thêm được mớ rau, trời lạnh rau khan nên dù nhà mình có ít nhưng bán cũng được giá. Mẹ biết, ở trong đó, tụi sinh viên như con cũng đang cố dằn túi, học hành nhiều, chắc sẽ phải cần thêm tiền…Chi tiêu  tiết kiệm nhưng cũng đừng cứ bỏ bụng mì gói qua bữa hoài là không được đâu nghen con”.

Xúc động đến lặng người, nó thương mẹ đến muốn lồng lộn cả lên để được chạy về ôm chầm lấy mẹ…

Mưa lạnh tháng 10, giữa nơi xa lắc, nó nghe dội về một niềm thương đến khó tả. Thương rồi lo, rồi chạnh lòng nghĩ ngợi: Trong gió buốt thổi rít, dưới mưa lạnh nặng hạt rơi đều, Mẹ nó đang cúi khom sát mình, và nhỏ bé, và gò lưng giữa những luống rau…

Tái tê nỗi lòng con khi nghĩ đến hình ảnh mẹ tần tảo. “Mẹ ơi có biết con yêu mẹ nhường nào không? Mẹ là nhất… nhất trên đời…”!

Đỗ Lan (theo Dân Trí)


Về Menu

Mẹ là nhất nhất trên đời!

阿彌陀佛 功德 tham thâm 藏红色 妙性本空 无有一法可得 印手印 æ å 阿罗汉需要依靠别人的记别 tuổi Đậu hũ chiên giòn Cơm lá cẩm trộn củ quả tín 白骨观 危险性 五藏三摩地观 佛说如幻三昧经 轉識為智 ảnh kết phải Ăn uống thế nào để sống thọ hơn 氣和 佛教讲的苦地 ร บอ ปก 吕良伟演的释迦牟尼是什么电视剧 永宁寺 tin tuc phat giao 念佛人多有福气 抢罡 phật giáo GiÃi sực 一仏両祖 読み方 hòn sỏi và lời nói pháp vu lan năm nay vắng bóng nội 涅槃御和讃 念心經可以在房間嗎 在空间上 ï¾ ï½ 所住而生其心 Nước ngọt 大法寺 愛知県 Thất 还愿怎么个还法 quach กรรม รากศ พท 鼎卦 八吉祥 làm