“Và bất giác, con gái ạ, chỉ là bất giác thôi, mẹ nghĩ, mẹ cũng là một người phụ nữ, mẹ cũng muốn nhận được những lời chúc, những món quà trong ngày 8.3 này, và nhất là lời chúc đấy từ đứa con gái yêu quý nhất của mẹ…”

Mẹ viết cho con gái ngày 8.3

Chiều 8.3, mẹ đã xin về sớm để có thể nấu cho hai con một bữa cơm thật ngon. Bữa cơm đấy sẽ có món riêu cua mà em Bờm thích, sẽ có món salat mà con gái của mẹ rất thích ăn để như con nói là sẽ có một làn da thật đẹp. Mẹ đi chợ, chọn mua những thứ thực phẩm ngon nhất, những rau quả thật tươi nhất. Con gái biết không, ở chợ, mẹ đã khẽ mỉm cười khi hình dung ra nụ cười của hai con trong bữa tối. Em Bờm sẽ reo lên, còn con, chắc con sẽ cười thật tươi và bắt tay vào làm món salat cùng mẹ. Bữa cơm ấy, sẽ thật đầm ấm, dù không có hình dáng của bố con ngồi xoa đầu hạnh phúc nhìn hai con ăn thật ngon lành như những năm về trước…

Bố đã bỏ mẹ con mình đi xa khi em con mới hơn năm tuổi. Con gái của mẹ khi đó cũng đã mười hai tuổi, cái tuổi đủ để biết cuộc sống của mình từ nay sẽ không còn được nhìn thấy ánh mắt trìu mến của bố. Mẹ đọc được ánh mắt đó của con những ngày sau khi bố đi. Con gái của mẹ bỗng trở thành một người ít nói. Không biết có phải không nhưng mỗi lần nhìn ánh mắt của con, mẹ luôn đọc được những tâm sự thật sâu kín, những nỗi buồn trong đó. Nhưng con gái của mẹ dần dần cũng đã lớn.

Con đã thành một người con gái biết giấu đi những suy tư của mình mà chỉ luôn vui cười. Mẹ cũng đã cố gắng để bù đắp  hình dáng một người bố trong lòng hai con, để hai con luôn có một chỗ dựa vững chắc nhất. Một điều mẹ rất an tâm về hai con là cả con và em luôn ngoan ngoãn nghe theo lời mẹ và học giỏi. Nhiều lúc mẹ thấy mình thật yếu đuối nhưng cứ hình dung về hai con của mẹ, mẹ lại có thêm nghị lực thật lớn để sống, để dắt hai con của mẹ bước tiếp.

Con gái của mẹ, con đã trưởng thành trong vòng tay của mẹ và bây giờ đã là một cô nữ sinh trung học phổ thông duyên dáng. Con gái của mẹ đã lớn thật rồi. Con đã biết tự chăm sóc cho mình, chăm sóc cho em mỗi khi mẹ vắng nhà. Con đã biết ý thức về một người con gái và vẻ đẹp của mình, một điều thật đặc biệt mà mẹ nhận thấy ở con là con gái của mẹ đã biết trang điểm nhẹ mỗi khi lên lớp. Mẹ biết những điều đấy và những lúc thấy con tươi tắn, xinh xắn đạp xe bên bạn bè đến trường, mẹ lại khẽ cười thầm trong lòng, vì con gái của mẹ đã lớn thật rồi…

Ngày 8.3, buổi sáng con gái đã xin tiền mẹ để góp chung với mấy người bạn mua quà cho cô giáo, mẹ đã đưa cho con 100 nghìn nhưng con gái đã phụng phịu: “Từng này thì chỉ góp được bằng một nửa chúng nó thôi”. Mẹ nhìn thấy ánh mắt con và mẹ biết, lúc đấy mẹ đã không suy nghĩ mà đưa tiếp cho con một tờ nữa, trong thâm tâm mẹ chưa bao giờ muốn con gái thua kém bạn bè ở trường. Con gái cũng chỉ khẽ thay đổi sắc mặt rồi dắt xe đi ra cổng. Chắc con gái không biết rằng, buổi sáng đó, mẹ đã đứng trước ngõ một mình để chỉ nhìn con gái đạp xe xa hơn một tý, để yên tâm hơn về đứa con gái mới lớn của mẹ…

10h tối, mẹ đã cho em Bờm đi ngủ sau bữa tối chỉ có mẹ và em ăn cơm. Phần cơm của con mẹ vẫn để trên bàn và đậy lồng bàn cẩn thận, con gái vẫn chưa về… Mẹ ngồi một mình mắt hướng ra phía cổng đầy lo lắng. Mẹ lo lắng không biết có phải vì lúc sáng mẹ đã cho con ít tiền hơn chúng bạn mà con gái đã giận mẹ? Mẹ đang thực sự rất lo lắng và rối bời thì con đẩy xe bước vào nhà. Mẹ khá yên tâm vì nhìn con vẫn bình thường, con không giận mẹ. Mẹ ân cần cất cặp cho con và hỏi sao đi đâu về muộn. Con cũng vui vẻ trả lời: “Bọn con đi đến nhà cô giáo, xong lớp lại tổ chức liên hoan ở nhà đứa bạn nên về muộn”. Mẹ rất tin tưởng ở con gái nên mẹ không hề nghi ngờ gì về câu trả lời của con.

Rửa mặt mũi xong, con gái lật lồng bàn đang được đậy cẩn thận lên, con gái nói: “Món salat này để lâu nước sốt nguội thế này chả ngon tý nào, con cũng vừa ăn no ở nhà bạn rồi. Thôi con không ăn nữa đâu” – nói xong, con gái cầm cặp bước lên cầu thang về phòng…

Mẹ ngồi một mình suy nghĩ, giá như mẹ có bố con ở bên cạnh, mẹ sẽ cho hai con của mẹ có nhiều hơn những gì đang có…

Và bất giác, con gái ạ, chỉ là bất giác thôi, mẹ nghĩ, mẹ cũng là một người phụ nữ, mẹ cũng muốn nhận được những lời chúc, những món quà trong ngày 8.3 này, và nhất là lời chúc đấy đến từ đứa con gái yêu quý nhất của mẹ…

Thiên Bình (Lao Động)


Về Menu

Mẹ viết cho con gái ngày 8.3

藏红色 五重玄義 乾九 ペット供養 若我說天地 Ð Ð Ð ÏÇ Ä 山風蠱 高島 放下凡夫心 故事 ÐÐÐ hãy sống cho hết mình vì cuộc đời này 空中生妙有 住相 ajahn お墓の墓地 霊園の選び方 無分別智 怎么面对自己曾经犯下的错误 phuong thuc niem phat doi tran 四念处的修行方法 nhan hoc Chế 優良蛋 繪本 蹇卦详解 五藏三摩地观 tột フォトスタジオ 中百舌鳥 地藏經 lÃ Æ 班禅达赖的区别 Chọn rau an một thời để nhớ 濊佉阿悉底迦 不可信汝心 汝心不可信 giáo lý vô ngã của phật giáo và vấn 妙性本空 无有一法可得 佛頂尊勝陀羅尼 合葬墓 淨界法師書籍 khi cac mon an tinh than bi nhiem doc ว ฒ ธรรม 4 tình yêu là đem không gian đổi lấy 赞观音文 横浜 公園墓地 น ทานชาดก ¹ å ç æžœ sáng 雀鸽鸳鸯报是什么报 既濟卦 大集經