Một đời người có bao nhiêu buổi chiều cuối năm Con số thất thường, mơ hồ không trả lời được cho đến lúc
Miên man chiều cuối năm

Một đời người có bao nhiêu buổi chiều cuối năm? Con số thất thường, mơ hồ không trả lời được cho đến lúc “cát bụi lại trở về với cát bụi”. Với tôi và tất cả những ai là người Việt đều biết, mỗi năm có hai lần những chiều cuối năm khiến người ta bâng khuâng, người ta suy nghĩ.  



Những chiều cuối năm có lúc vàng nắng như một vườn hoa dã quỳ, có ngày trời lại màu ghi sụt sùi mưa phùn. Có lúc hối hả tất bật, có lúc lại chợt thấy thanh thản bình yên lạ kỳ sau những ngày tháng bận rộn. Dường như mọi lo toan, mọi gánh nặng đều được trút bỏ, để thấy những khoảnh khắc là bất chợt, là chan chứa, là hồi sinh…

Bất chợt nhìn rồi ngộ ra, đời người như một dòng sông, thấy là thẳng nhưng không phải thẳng; thấy là uốn khúc nhưng không phải cong; thấy là ngược dòng nhưng luôn xuôi chảy…

Bất chợt nhìn rồi ngộ ra, thời gian không phải là cuốn băng castse để người ta có thể tua đi tua lại. Nhưng vẫn có thể nhấn nút “pause” để dừng lại trong một thoáng theo dòng chảy đều đều vốn có của nó.

Chiều cuối năm, bất chợt thấy lòng bình yên, thanh thản....

Bất chợt nhìn rồi ngộ ra, dù có trải qua bao nhiêu thăng trầm, mất mát, đớn đau, buồn vui thì cuộc sống vẫn vô tình, hồn nhiên trôi đi và mọi thứ rồi cũng sẽ qua…

Một ngày.........

Hai ngày…

Rồi ba trăm sáu lăm ngày…

Tất cả đôi khi chỉ là một vùng để thơ thẩn, để thênh thang khi quay lại nhìn.

Và yêu thương, sẻ chia, lòng vị tha, trắc ẩn... là điều quan trọng nhất trong cuộc đời.

Thời gian làm mọi thứ già đi, bạc trắng theo nó là khi mùa đông đến. Mỗi người sẽ thêm một tuổi nhưng lại có một năm để ngắm nhìn bản thân, ngắm nhìn mỗi người mình thương yêu để biết cho đi nhiều hơn từ mỗi góc nhìn.

Đã đón bao nhiêu chiều cuối năm rồi nhưng càng ngày tôi càng thấy khác hơn khi gặp lại những chiều cuối năm. Đôi lúc thấy lòng bâng khuâng đến ngẩn ngơ vì một điều gì đó khi biết mình đang sống trong những ngày cuối cùng của năm cũ, chuẩn bị đón chào năm mới.

Vậy nên tôi luôn dành thời gian để nhìn lại, để chiều cuối năm qua đi thật chậm, thật chậm. Để lắng nghe và tự hỏi: “Ta là ai?

Ta từ từ đâu đến và sẽ về đâu?" 

Nguyễn Du đã nói: “Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài”! Chữ Tài ta không có, vậy chữ Tâm kia ta ở mức nào…?

Để ngắm nhìn mình trong gương của chính mình cho những khoảnh khắc giao thời, để kéo còi vào ga cho hồn ta mở cửa.

  Thu Huyền    

Về Menu

miên man chiều cuối năm mien man chieu cuoi nam tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

mam linh vi noi hau to 持咒 出冷汗 全龍寺 結制 能令增长大悲心故出自哪里 提等 Gia お仏壇 飾り方 おしゃれ 法会 æ ä½ å Hà Chúng tôi là cư sĩ 怎么面对自己曾经犯下的错误 首座 激安仏壇店 пѕѓ 三身 quên Thiền quán về biết ơn 지장보살본원경 원문 唐朝的慧能大师 Nam Định Đại lễ tưởng niệm 借香问讯 是 萬分感謝師父 阿彌陀佛 quÃƒÆ O 加持是什么意思 閩南語俗語 無事不動三寶 仏壇 拝む 言い方 法鼓山聖嚴法師教學 Phở chay 心经全文下载 ภะ บทสวด 佛教名词 陧盤 华严经解读 陀羅尼被 大型印花 TẠp Khoa tự tánh di đà 8 tiếp theo 横浜 公園墓地 dung loi hen voi thoi Thông điệp từ bi Ä Æ 所住而生其心 Kho tình và lý æ 戒名 パチンコがすき dung bo lo cuoc song du chi la phut giay