Một đời người có bao nhiêu buổi chiều cuối năm Con số thất thường, mơ hồ không trả lời được cho đến lúc
Miên man chiều cuối năm

Một đời người có bao nhiêu buổi chiều cuối năm? Con số thất thường, mơ hồ không trả lời được cho đến lúc “cát bụi lại trở về với cát bụi”. Với tôi và tất cả những ai là người Việt đều biết, mỗi năm có hai lần những chiều cuối năm khiến người ta bâng khuâng, người ta suy nghĩ.  



Những chiều cuối năm có lúc vàng nắng như một vườn hoa dã quỳ, có ngày trời lại màu ghi sụt sùi mưa phùn. Có lúc hối hả tất bật, có lúc lại chợt thấy thanh thản bình yên lạ kỳ sau những ngày tháng bận rộn. Dường như mọi lo toan, mọi gánh nặng đều được trút bỏ, để thấy những khoảnh khắc là bất chợt, là chan chứa, là hồi sinh…

Bất chợt nhìn rồi ngộ ra, đời người như một dòng sông, thấy là thẳng nhưng không phải thẳng; thấy là uốn khúc nhưng không phải cong; thấy là ngược dòng nhưng luôn xuôi chảy…

Bất chợt nhìn rồi ngộ ra, thời gian không phải là cuốn băng castse để người ta có thể tua đi tua lại. Nhưng vẫn có thể nhấn nút “pause” để dừng lại trong một thoáng theo dòng chảy đều đều vốn có của nó.

Chiều cuối năm, bất chợt thấy lòng bình yên, thanh thản....

Bất chợt nhìn rồi ngộ ra, dù có trải qua bao nhiêu thăng trầm, mất mát, đớn đau, buồn vui thì cuộc sống vẫn vô tình, hồn nhiên trôi đi và mọi thứ rồi cũng sẽ qua…

Một ngày.........

Hai ngày…

Rồi ba trăm sáu lăm ngày…

Tất cả đôi khi chỉ là một vùng để thơ thẩn, để thênh thang khi quay lại nhìn.

Và yêu thương, sẻ chia, lòng vị tha, trắc ẩn... là điều quan trọng nhất trong cuộc đời.

Thời gian làm mọi thứ già đi, bạc trắng theo nó là khi mùa đông đến. Mỗi người sẽ thêm một tuổi nhưng lại có một năm để ngắm nhìn bản thân, ngắm nhìn mỗi người mình thương yêu để biết cho đi nhiều hơn từ mỗi góc nhìn.

Đã đón bao nhiêu chiều cuối năm rồi nhưng càng ngày tôi càng thấy khác hơn khi gặp lại những chiều cuối năm. Đôi lúc thấy lòng bâng khuâng đến ngẩn ngơ vì một điều gì đó khi biết mình đang sống trong những ngày cuối cùng của năm cũ, chuẩn bị đón chào năm mới.

Vậy nên tôi luôn dành thời gian để nhìn lại, để chiều cuối năm qua đi thật chậm, thật chậm. Để lắng nghe và tự hỏi: “Ta là ai?

Ta từ từ đâu đến và sẽ về đâu?" 

Nguyễn Du đã nói: “Chữ Tâm kia mới bằng ba chữ Tài”! Chữ Tài ta không có, vậy chữ Tâm kia ta ở mức nào…?

Để ngắm nhìn mình trong gương của chính mình cho những khoảnh khắc giao thời, để kéo còi vào ga cho hồn ta mở cửa.

  Thu Huyền    

Về Menu

miên man chiều cuối năm mien man chieu cuoi nam tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

æ æ Šäº å å ƒå 市町村別寺院数 陧盤 Đất 仏壇 おしゃれ 飾り方 Chùa Phi Lai Niệm khúc mưa Đất Lá thư Tổng Biên tập từ bi và trí tuệ Nước ngọt soda làm tăng nguy cơ 供灯的功德 雷坤卦 麓亭法师 オンライン坐禅会で曹洞宗の教えを学ぶ 羅侯羅 佛陀 ฆฎ ฑโธ ฎ ณ๓โธฌ nhà dao au Cần lưu ý ung thư tiền liệt tuyến ở 阿那律 福生市永代供養 五観の偈 曹洞宗 hành Chiên khoai giòn tan 白佛言 什么意思 閼伽坏的口感 Na vị thuốc hạ khí tiêu đờm tram 天风姤卦九二变 Phòng ngừa viêm khớp vai cổ và tay bßi tai sao tat ca tu si phat giao viet nam deu lay 饿鬼 描写 上座部佛教經典 Cánh đồng mùa nhớ khói Buffet rau nhà hàng Việt Chay hút khách mẠt Chanh một loại thuốc quý 世界悉檀 川井霊園 bÃn 精霊供養 khÃƒÆ giÕ Ăn uống giải cảm 別五時 是針 คนเก ยจคร าน 市町村別寺院数順位