Tôi còn nhớ như in buổi sáng mẹ gồng mình cõng tôi chạy lũ Khi đó, tôi mới hiểu tổ ấm không nhất thiết là nhà cao, cửa rộng Tổ ấm là nơi nào có trái tim của người mẹ sưởi ấm cho con Màn trời chiếu đất cũng là tổ ấm, khi mẹ luôn ở bên, ôm trọn lấy c
Miền Trung - mùa lũ lại tràn về

Tôi còn nhớ như in buổi sáng mẹ gồng mình cõng tôi chạy lũ. Khi đó, tôi mới hiểu tổ ấm không nhất thiết là nhà cao, cửa rộng. Tổ ấm là nơi nào có trái tim của người mẹ sưởi ấm cho con. "Màn trời chiếu đất" cũng là tổ ấm, khi mẹ luôn ở bên, ôm trọn lấy con bằng cánh tay run lên vì lạnh.
Đêm bão lũ, cả căn phòng trọ thức trắng đêm kể chuyện cho nhau nghe. Chúng bạn kể về những ngày bão được nghỉ học, co ro trong chăn mà nghe tiếng mưa rơi, gió rít, chờ đến khi hết bão thì cả lũ trẻ con kéo nhau đi nhặt quả rụng, cùng nhau ăn no nê. Chỉ có tôi là sợ mưa bão từ ngày còn nhỏ. Vì tôi sinh ra và lớn lên ở miền Trung, quanh năm sống chung với thiên tai nên tôi hiểu nó có sức tàn phá khủng khiếp như thế nào. Là con của người nông dân quanh năm đầu tắt mặt tối, mưa bão đã trở thành nỗi lo lớn nhất với cả gia đình, khi tất cả “tài sản” đều phó mặc cho trời, chỉ cần sau một đêm nước đã trắng xóa và san bằng tất cả.

Ảnh hưởng của áp thấp nhiệt đới kéo về, lại thêm mưa lớn khủng khiếp, nước lũ ở các con sông từ Thừa Thiên - Huế đến Hà Tĩnh dâng lên rất nhanh và khiến nhiều khu vực miền Trung bị cô lập. Nhìn cảnh nước lũ như đang chờ chực để nhấn chìm tất cả mà lòng tôi như lửa đốt. Nước dâng ngập nhà cửa, phố xá, nước làm tắc nghẽn giao thông, làm trì trệ nhiều hoạt động... Và dòng nước nước vô tình ấy lại nỡ cuốn theo sinh mệnh của biết bao con người.

Miền Trung ruột thịt!

Nơi đó tôi thấy những ngôi nhà bị nhấn chìm trong biển nước, tôi cũng thấy cảnh mấy chị em trong cùng một gia đình nọ, mất cha mất mẹ, ngồi túm tụm trong một góc và khóc nức nở, lạnh đến run người mà chẳng có lấy một hạt cơm vào bụng, tôi còn thấy nhiều người bị kẹt trong dòng nước, đôi bàn tay thò qua mái nhà cầu cứu, hay những ông già, bà lão ngồi chơi vơi trên những ngôi nhà xiêu vẹo không còn dáng đứng.

Đau thương, mất mát, chia ly... Con người gồng mình mà chống chọi rồi đôi khi cũng cảm thấy bất lực trước trời đất bao la! Tôi hướng ánh mắt về miền Trung thân thương với tất cả tấm lòng của một người con xa quê đang mong mỏi được trở về…
 
Lũ tràn về. Gió thét gào. Mặt biển dậy sóng giận dữ. Và lạnh. Và buốt. Và tiếng người í ới gọi nhau trong những cơn gió cuồn cuộn. Tiếng được. Tiếng mất. Chỉ còn những bóng người mờ nhạt trong cái khung nền ảm đạm…

Quê nghèo miền Trung, năm nào lũ lụt cũng thi nhau kéo về. Từ ngày tôi biết nhận thức tới giờ, chưa có năm nào là không có bão. Có năm, lũ về chỉ trong một đêm, sáng thức dậy đã thấy mênh mông nước. Tôi bồn chồn khi nghĩ đến cảnh mọi người tất bật thu dọn nhà cửa. Tôi còn nhớ y nguyên buổi sáng mẹ gồng mình cõng tôi chạy lũ. Khi đó, tôi hiểu tổ ấm không nhất thiết là nhà cao, cửa rộng. Tổ ấm là nơi nào có trái tim của người mẹ sưởi ấm cho con. "Màn trời chiếu đất" cũng là tổ ấm, khi mẹ luôn ở bên, ôm trọn lấy con bằng cánh tay run lên vì lạnh.
 
Tôi vẫn nghe tiếng mẹ bình tâm trong điện thoại: “Mưa gió bình thường thôi, ở nhà không sao đâu, chuyên tâm mà học đi”. Nhưng tôi biết mà, mẹ chỉ nói như vậy để tôi bớt lo lắng.

Lũ chưa kịp rút lại nghe tin bão sắp ùa về. Miền Trung lại sắp phải chịu những trận gió gào thét, những cơn mưa dày nặng trĩu và dòng nước thì cứ chực cuốn trôi đi tất cả mọi thứ. Nhưng hãy cố gắng và mạnh mẽ lên nhé miền Trung thân yêu.

Một miền Trung mà bấy lâu vẫn lặng lẽ hứng chịu nỗi đau cho đất nước. Một miền Trung không được sự ưu ái của thiên nhiên nhưng vẫn luôn mỉm cười, luôn vươn lên số phận. Một miền Trung vẫn đong đầy những hình ảnh chan chứa tình yêu thương dẫu mưa bão thét gào: Một anh thanh niên lao mình giữa dòng nước để cứu hai đứa trẻ đang chới với trong dòng xoáy cuồn cuộn, những gia đình san sẻ cho nhau mấy gói mì tôm pha với nước lũ đục ngàu, những em bé lặng thinh không quấy khóc… Tất cả đã tạo nên một hình ảnh miền Trung mà khi nhắc đến tôi và chúng ta đều phải cúi đầu ngưỡng mộ.

Về Menu

miền trung mùa lũ lại tràn về mien trung mua lu lai tran ve tin tuc phat giao hoc phat

轉識為智 修妬路 thit giá khẩu xà hơn ý nghĩa chắp tay trong nghi thức phật nghĩ Bác sĩ trải nghiệm thiền cùng 自由自在嚴嚴實實過去曾束手無策鬱鬱鬱鬱約誒誒誒誒 hạnh hoẠVì sao con người nên ăn uống thuần Khủng hoảng tinh thần và những con 正信的佛教 nghiem 怎么面对自己曾经犯下的错误 the nao la luan hoi huy Nhớ hoài mùi mít nấu chay Kiên Giang Ni trưởng Thích nữ Liễu Liên chùa hưng ký khai thiền viện trúc lâm bạch mã hÃƒÆ y trống ho quynh huong an chay va ngoi thien giup toi dep à Sáu công dụng trị bệnh của nghệ Mối phải chăng đạo nào cũng tốt tự LÃÅ Sức khỏe O Duong thien thua thi hoa qua diep khuc 60 chu dau van nay Giữ 水天需 BẠhÃ Æ Ä tuoi tre oi xin hay song mot doi y nghia ç Š Ngày Tết Đau lưng làm tăng nguy cơ tử vong