Giác Ngộ - Lâu lắm rồi không về lại miền Trung, chiều nay trên chuyến xe tất bật người, tất bật hàng hóa, tất bật nắng và gió thổi thốc lên rát mặt, miền Trung đã ở trước mặt, trong nỗi nhớ và trong cả những hoài niệm tự thủa nào…

Miền Trung mùa nắng lửa

(Viết cho mùa nắng lửa miền Trung)

Miền trung! Chẳng biết có người nào đó vấn vương gì với nắng miền Trung khi vào Nam ra Bắc ngang qua khúc ruột quanh năm nắng lửa, lũ nguồn và bão biển này không, khi  nắng vẫn kiêu hãnh và ngọt ngào, gió vẫn rạo rực như bao đời vẫn thế. Trong hương thơm lúa của mẹ của cha  nồng nàn và khó nhọc, trong nghĩa tình như câu ví dặm, giản dị như chiếc kẹo cu đơ, quyến rũ như điệu hò khoan nhặt... đủ gọi lòng người... Còn gì thu hút hơn vẻ đẹp nồng nã của nắng lửa, của nước da đồng hun ngăm, của ánh nhìn thăm thẳm như... như thiêu như đốt. Trong nghiệt ngã của nắng miền trung, của gió lào bỏng rát, vẻ đẹp nắng lửa vẫn khiến người ta như... quay cuồng.

wwwTDC.jpg

Đồi cát - Ảnh: Internet

Chẳng thể nào nói hết nỗi lòng của mình với quê hương, dẫu trong tim bao giờ cũng tràn đầy lưu luyến, với cát trắng, gió Lào, bão lũ triền miên...nhưng bất cứ lúc nào miền Trung cũng đẹp và đáng yêu vô cùng. Miền trung đấy! Có lúc là một vòm trời xanh ngút đến vô tận, hay những trận bão nhanh như tia chớp ập về, trắng xóa những cánh đồng ngập bờ nước, lơ thơ những ngôi làng thoi thóp bên sông, hay mùa nắng với gió thổi như tạt lửa suốt ngày đêm. Dữ dằn đến thế, khốn khó đến vậy mà vẫn long lanh đáy mắt tình người. Miền Trung cỗi cằn. Miền Trung nắng lửa. Miền Trung mưa dầm. Miền Trung bão lũ... Hình như các nhà thơ khi làm thơ về dải đất mảnh mai giống như “chiếc đòn gánh gánh hai đầu đất nước” đều phản ánh khá đậm nét về sự khác biệt này. Miền Trung khốn khó mà năm nào cũng phải gánh chịu biết bao thiên tai.

Xa miền Trung đã nhiều năm nay mới được trở lại, nhưng nỗi nhọc nhằn xưa cũ như vẫn còn nguyên đâu đó trong tôi. Miền Trung lam lũ nhọc nhằn đã thành máu thịt rồi, là những điệu bài chòi mộc mạc như hát cho niềm kiêu hãnh trong khắc nghiệt và bao dung, là bóng dáng một tháp cổ rêu phong từng đêm trầm mặc trạm trổ những ưu tư vào miền cô tịch, là một chiếc bánh xèo mỏng manh nhường nhau những khi đói lòng ngày giáp hạt, là chiếc đòn gánh cong oằn trên lưng mẹ mỗi phiên chợ sớm mai, là vai áo dầu dãi nắng mưa trên ruộng đồng lấm lem của cha…

Tôi xa miền trung đã bao năm không nhớ rõ, những mùa nắng nung gió, con sông quê cong mình khát nước, bờ ruộng nhà nứt nẻ những chân trâu, cha vẫn lam lũ với ruộng cày giữa đồng trưa nắng cháy, ngước mặt lên nhìn trời mà thèm một bóng mây nhỏ thôi… mùa bão lũ đi qua, lại mùa nắng lửa về, miền trung quê nhà chẳng biết vụ mùa được mất ra sao, còn vất vả đến bao lâu nữa những con người trên mảnh đất cằn cỗi lắm thiên tai… chẳng thế mà Hoàng Trần Cương đã bật khóc nức nở khi viết:

Ôi! Quê hương
Cái đòn gánh trĩu hai đầu đất nước
Gió bão thù chi với mảnh đất này
Nối đuôi nhau xếp hàng ngang đen sì ngoài biển
Mưa giờ ngọ chưa qua gió giờ mùi đã đến
Cay đắng lắng vào trái ớt lúc còn xanh
Đất vắt kiệt mình nước mọng múi chanh
Ngẩng mặt đụng trời xanh nhức mắt
Dằng dặc dải làng quê thưa thắt
Những vạt lúa đỏ đuôi luội mình đổ rạp
Chỏng chơ nồi cơm ngày đói khát
Tảng cháy cạy đi rồi
Còn hằn vết móng tay
Cày lên
Sưng cả đáy nồi…

(Trích Trường ca Trầm Tích - Hoàng Trần Cương)

Sao nghe như một lời thảng thốt! Thương quá miền Trung!

Bùi Hữu Cường


Về Menu

Miền Trung mùa nắng lửa

buon cuoc doi cua duc phat la bai hoc de chung ta phai 住相 慈恩传 敕命玄奘法師充任上座 お墓 更地 不空羂索心咒梵文 Người xuất gia 爐香讚全文 借香问讯 是 梵僧又说 我们五人中 佛陀会有情绪波动吗 ภะ Do đâu gan bị phá hủy ห พะ Tiểu sử Bồ tát Thích Quảng Đức 1897 Ä Æ พนะปาฏ โมกข 首座 bát học 人形供養 大阪 郵送 曹洞宗青年联盟 æ ä½ å Vài suy nghĩ nhân đọc tạng kinh Nikaya 因地不真 果招迂曲 những điều đức phật cảnh giác 横浜 公園墓地 บทสวดพาห งมหากา Đổ xô ăn chay cầu may rằm tháng Giêng 八吉祥 皈依的意思 DÃ 怎么面对自己曾经犯下的错误 念空王啸 Þ Lợi ích tu tập thiền định trong kinh 経典 ทาน phật 閼伽坏的口感 ペット僧侶派遣 仙台 Gạo lứt muối mè Ăn sao cho khoẻ 萬分感謝師父 阿彌陀佛 tức 山地剝 高島 白話 不可信汝心 汝心不可信 phà Vượt thoát trầm luân khúc 人鬼和 thú