Mỗi một năm, thiên tai chi rứa Mỗi một năm, nghiệt ngã chi ri Còn chi, mà nói mô tê Còn chi, mà nói răng ri, nữa hè Chén cơm manh áo, ai nghe Chiếu mền tơi tả, sao che đất trời Miền Trung, ơi hỡi quê tôi Hòa trong nước mắt, khóc cười Miền Trung
Miền Trung ơi! Xin gửi gắm chút yêu thương

Mỗi một năm, thiên tai chi rứa/ Mỗi một năm, nghiệt ngã chi ri/ Còn chi, mà nói mô tê/ Còn chi, mà nói răng ri, nữa hè/ Chén cơm manh áo, ai nghe/ Chiếu mền tơi tả, sao che đất trời/ Miền Trung, ơi hỡi quê tôi/ Hòa trong nước mắt, khóc cười Miền Trung !!!
Miền Trung ơi, thiên tai chi nhiều rứa!
Hết hạn hán khô cằn
Đến bão lụt trào dâng
Người dân tôi đã tan nát phong trần
Lại gánh chịu khi trời long đất lở.

Khi nắng, thì nắng như đổ lửa
Khi mưa, thì mưa như trời thủng mất chân mây
Để trút những bạo tàn, man dại, đọa đày
Xuống trên đầu trên cổ người dân Miền Trung cay đắng.

Mỗi một năm lại đến
Còn gì là tay trắng !!!
Có năm ập vài lần
Còn gì là manh áo chén cơm !!!

Chan nước mắt ! Ngậm khổ đau ! Nuốt bồ hòn !
Manh chiếu rách, đắp ông trời. Trăng sao khóc gió !!!
Nước, như vỡ tận nguồn, nước tuôn, nước lũ
Gió, như nộ xung thiên, gió vập, gió vùi
Sóng, như động thủy cung, sóng phủ, sóng quay
Phá xơ xác đất Miền Trung nghiệt ngã
Lúa, ngã gục trên đầu xanh lá mạ
Mộng, thúi tàn khi hạt giống chưa ươm
Mái nhà tranh, xéo gió, rách tươm.

Dân quê nghèo, khóc khô nước mắt
Nhiều khi, cũng muốn cắt lìa: nơi chôn nhau cắt rốn
Nhiều khi, cũng muốn đành đoạn: xa mồ mả ông cha
Nhưng đi đâu, thiệt tình, áo quần, chỉ mấy mảnh dính da
Nói đừng cười, chứ bạc với tiền, không một xu dính túi

Tủi, có gì để mà buồn tủi
Đau, có gì để mà buồn đau
Khố rách, đã từ khi mới sinh ra, mở mắt chào đời
Mo cau, đã từ khi mủng dừa sứt mẻ, vét lu, húp nước
Tiết tháo, cúi đỡ cõi còm, thui chột
Hào khí, lom khom xơ xác, khô gầy
Chai sần mấy lớp, đeo tay
Khẳng khiu mấy lớp, đọa đày bước chân
Đầu trần, chống chõi phong trần
Thân trần háp nắng, héo dần tấm thân
Sương sa, lạnh buốt cơ bần
Gió táp, se thắt mấy lần thịt thau
Khổ đau, chồng chất mái đầu
Bù xù tóc trắng, rầu rầu bụi bay
Trắng tay, trắng cả hai tay
Xoa qua bóp lại, không ngày nào nguôi
Miền Trung, quê của tôi ơi
Gian truân đầy ắp, ai người biết không ???

Vậy mà :

Mỗi một năm, thiên tai chi rứa?
Mỗi một năm, nghiệt ngã chi ri?
Còn chi, mà nói mô tê
Còn chi, mà nói răng ri, nữa hè
Chén cơm manh áo, ai nghe
Chiếu mền tơi tả, sao che đất trời
Miền Trung, ơi hỡi quê tôi
Hòa trong nước mắt, khóc cười Miền Trung !!!

Bài viết: "Miền Trung ơi! Xin gửi gắm chút yêu thương"
Thích Như Tịnh - Vườn hoa Phật giáo

Về Menu

miền trung ơi! xin gửi gắm chút yêu thương mien trung oi xin gui gam chut yeu thuong tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

cổ Ngũ cốc Salba giáo nương Thử truyê n ngă n 7 bước đến miền chuyến BÃƒÆ lối đằng gi tảo Ăn bông cải xanh để ngăn chặn ung thư lòng biết ơn chua phu dung Nắng yêu Trần Nhân Tông Sở đắc giải thoát và Hữu tình nghĩa thien Xuân về trên phố Não Xuân về trên phố trong XÃ Æ tot Chạy Húy t diệu liên lý thu linh chuyển ngữ cả hãy tạo ra một mùa an cư thật ý nghĩa nhẫn chůa Rau kỳ xuan xa xu phan ii tinh thien thu luÃÆn Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ vì sao ta cứ trôi lăn trong vòng sanh tử biet VÃƒÆ nao Cồn su co chap cua dan ong vi quan niem gia truong Ẩm bao tu Họa