Giác Ngộ - Chỉ vừa gõ hai từ “mồ côi…” mà mình đã ứa nước mắt. Nước mắt cho bạn, và cho ngày bạn tiễn mẹ mình đi xa. Khóc, nước mắt mồ côi lúc nào cũng nghẹn, nhưng bạn cũng nhớ nhận diện rằng trong bạn luôn có mẹ, bạn nhé!

Mồ côi…

(Cho Mễ Thuận, người bạn thân của tôi…)

Giác Ngộ - Chỉ vừa gõ hai từ “mồ côi…” mà mình đã ứa nước mắt. Nước mắt cho bạn, và cho ngày bạn tiễn mẹ mình đi xa. Khóc, nước mắt mồ côi lúc nào cũng nghẹn, nhưng bạn cũng nhớ nhận diện rằng trong bạn luôn có mẹ, bạn nhé!

Sáng nay bạn gọi. Hỏi mình có về Bình Phước với bạn được không? Chuyện chi mà gấp rứa? Bạn bảo: “Ở nhà báo tin mẹ bạn… chắc không qua khỏi…”. Mình bật dậy, nói bạn niệm Phật cho mẹ. Bạn về đến nhà, mới hay mẹ bạn đã đi vào tối qua…

me 1.jpg

Ấm áp bàn tay mẹ - Ảnh minh họa

Mình đã gặp mẹ bạn đôi lần. Mẹ bạn hiền, hiền giống mẹ mình vậy. Mẹ bạn cũng bệnh linh tinh. Bạn là đứa bạn thân từ thời đại học, lần đầu tiên đến trường mình đã gặp bạn. Rồi năm hai đại học, bạn tiễn bố bạn một chuyến đi xa. Bạn mồ côi ba (giống mình)…

Mấy năm gần đây mẹ bạn bệnh, linh tinh, người yếu hẳn. Trong những cuộc thăm hỏi hoặc ngồi cà phê đâu đó, điều mình quan tâm hay hỏi vẫn là mẹ bạn có khoẻ không. Hồi tết bạn về, rồi xuống lại, nghe nói mẹ bạn yếu hơn.

Rồi thì, mẹ bạn đi… vào tối qua, theo định luật vô thường, sinh-trụ-dị-diệt. Ai rồi cũng sẽ đi một lần trong đời, một chuyến đi để trả thân tứ đại về đúng bản thể của nó, là không. Mấy mươi năm làm người, có lẽ gia tài của bố mẹ bạn là mấy anh-chị-em bạn. Mong mỏi con lớn, thành danh và thành nhân. Anh chị bạn ai cũng có con, và rất đỗi thương yêu nhau, chỉ còn bạn và một người anh bị thiểu năng là chưa thành gia lập thất. Có lẽ đó là nỗi lo cuối cùng của mẹ bạn. Cuộc chia tay này giữa hai mẹ con, chắc là mẹ bạn sẽ hiểu và cũng an lòng bởi bạn là người luôn sống có trách nhiệm, có nghĩa, có tình.

Mình luôn có một suy nghĩ logic thế này: hãy nhìn những đứa con để hiểu về ba mẹ chúng. Nhìn bạn, mình hiểu rằng bố mẹ bạn là ông bố-bà mẹ tuyệt vời, đã “giới thiệu” bạn, một người sống rất tử tế, nhân hậu. Mình thấy được bố mẹ bạn trong bạn, nên mình tin là bạn cũng thấy được bố mẹ trong mình mà tiếp tục sống, phấn đấu, tử tế như đã từng - với đời, với người!

Bạn đã mồ côi, và ai rồi cũng sẽ mồ côi. Biết như thế để trân quý và biết ơn ba mẹ, biết ơn ngay cả khi Người còn sống và đã mất. Xin nắm tay bạn, cùng tiễn đưa mẹ bạn về nơi an nghỉ… Bạn hãy bình yên nhé, những gì chưa làm được cho bố mẹ thì hãy tiếp tục làm, nhen!

Đình Long


Về Menu

Mồ côi…

hanh nguyen bo tat dai su khong hai Làm gì để giảm triệu chứng đau nửa Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ bat chanh dao 4 một Vòng tay của mẹ Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ Khảo biện về kinh Dược Sư ai cac chùa bảo tịnh hãy tu mau kẻo không những góc nhìn đời thường về thời Thin Chùa Bạch Mã cái nôi của Phật giáo 茶湯料とは Giå chuyen duc phat hoa do dai tuong quan sīha ç quán thế âm bồ tát là huynh đệ của chuyen gi roi cung qua 19 giup do sau khi chet phan 1 Cổ Bác sĩ trải nghiệm thiền cùng Đức hành giả đi về đâu A di đà thời pháp thuyết giảng cho một cụ già Lễ tuần lâm đệ lục cố Trưởng Thuc 願力的故事 vẠquê nhà đang đón bão Tổ đình Vạn Thọ tổ chức lễ vía Tổ món ăn tinh thần không thể thiếu của năm phương tiện pháp môn niệm phật Luận về vấn đề phóng sanh Bánh dừa Malaysia kuih bingka ubi chí nguyện cố gắng toàn lực Tại sao người nam hay bị mập bụng Ngày này năm ấy Tại sao người nam hay bị mập bụng van de tho cung cua nguoi phat tu VÃƒÆ Nhìn lá thu rơi Không thuốc lá vì sao vẫn bị ung Tại sao nên nuôi con bằng sữa mẹ hoc cach giu lua cho tinh yeu va hon nhan giÃƒÆ Tại sao nên nuôi con bằng sữa mẹ ト妥