Hạnh phúc là một điều không bao giờ có thật Nếu có thật thì những nhà tiên tri vĩ đại đã không nhọc lòng bịa đặt thêm Thiên Ðường và Niết Bàn để làm gì nữa Cái hạnh phúc ở Trần Gian chính là ý thức được khổ đau Ðau khổ nên phải biết rộng lòng với nhau
Một Cõi Đi Về – Trịnh Công Sơn

Hạnh phúc là một điều không bao giờ có thật. Nếu có thật thì những nhà tiên tri vĩ đại đã không nhọc lòng bịa đặt thêm Thiên Ðường và Niết Bàn để làm gì nữa. Cái hạnh phúc ở Trần Gian chính là ý thức được khổ đau. Ðau khổ nên phải biết rộng lòng với nhau hơn, tử tế hơn, độ lượng hơn, biết tha thứ, nhân hậu hơn.  

Một bài hát không nhất thiết phải buồn mới hay. Nhưng hầu như những bài hát hay cho đến nay ta còn giữ lại được trong trí nhớ, thường có những giai điệu buồn. Khi một bản tình ca buồn ra đời, không nhất thiết tác giả của nó phải sống trong một câu chuyện tình phụ.

Nhưng thường khi sau mỗi cuộc oan trái của tình thì người nhạc sĩ vẫn hay muốn xé vụn lòng mình thành những lời than thở. Lời than thở biến thành âm thanh. Âm thanh liên kết nhau thành giai điệu. Rồi giai điệu ôm lấy lời than thở kia cùng nhau đi qua một quãng đường ngắn để mang cái tâm sự riêng đến với đời chung.

Cái riêng không nhất thiết chỉ cho một người. Một người thì không thể có Tình Yêu. Và không có Tình Yêu thì hạnh phúc, đau khổ với ai. Không hạnh phúc, không đau khổ thì âm nhạc mà làm gì ? Trong đời sống, vì sợ mất nhau mà phải dự phòng than thở trước.

Than thở như dự kiến một điều bất hạnh có thể phải xảy ra. Cho nên khi nói đến sự mất mát có thể đó là sự mất mát của người khác chứ không phải của mình. Phút ấy, cái chung bỗng biến thành cái riêng và vì sao lại ái ngại không mang cái riêng để nhờ cõi chung chia sẻ cùng mình.

Ai cũng biết than thở. Than thở là cái nghề chung của loài người mà không cần phải học. Không hề có ranh giới giữa than thở chuyên nghiệp và tài tử.

Hạnh phúc là một điều không bao giờ có thật. Nếu có thật thì những nhà tiên tri vĩ đại đã không nhọc lòng bịa đặt thêm Thiên Ðường và Niết Bàn để làm gì nữa. Cái hạnh phúc ở Trần Gian chính là ý thức được khổ đau.

Ðau khổ nên phải biết rộng lòng với nhau hơn, tử tế hơn, độ lượng hơn, biết tha thứ, nhân hậu hơn. Bài học ấy không dề gì, bởi Cuộc Sống cho đến nay điều Thiện vẫn còn vắng bóng.

Có môt nỗi buồn ở nơi này thì sẽ có một niềm vui ở chốn khác.

Có một trái tim khổ nạn ở ng­­ười này thì tất nhiên sẽ có mọt trái tim hân hoan ở kẻ khác.

Những ai đã đi đến với đời thì phải có lúc lìa xa nó. Một cõi đi về.

Chết là s­ự tan biến của thể xác. Nh­ưng sống không chỉ là sự tồn tại của thân xác. Nhiều ng­ười còn sống mà t­­­ưởng chừng như đã chết. Nhiều người chết mà vẫn còn sống trong trí nhớ mọi ng­ười.

Trong câu chuyện đời chung, kẻ này quên thì người kia phải nhớ. Một ý tưởng chợt tắt để làm mầm chuyển hoá cho một ý tưởng khác nảy sinh.

Cái mất không bao giờ mất hẳn. Cái còn không hẳn mãi là còn.

  Trịnh Công Sơn      

Về Menu

một cõi đi về – trịnh công sơn mot coi di ve trinh cong son tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

phÃÆt 世界悉檀 市町村別寺院数 Cây cỏ bảo vệ gan giới thiệu sách im lang mot nghe thuat song dao phat sieu nhien mùa sen Nói với chính mình để có giấc 福生市永代供養 nhân quả có thật không 市町村別寺院数順位 Ä 曹村村 Tùy bút Gói tình thương mang về vÃÆ คนเก ยจคร าน Thích thực dưỡng Miền Trung mùa nắng Lòng 座禅 やり方 Nhớ những điều giản dị 菩提寺の高齢の東堂が亡くなりました ทาน 弥陀寺巷 仏壇 おしゃれ 飾り方 05 dua tam ve nha phan 1 Đổ mồ hôi nhiều là biểu hiện của Sức mạnh của sự vui sống Ngày Tết về chùa ăn chay trầm cảm chư tôn đức giáo phẩm tưởng niệm ç ä½ å æ ºæ æ ก จกรรมทอดกฐ น tin 净土网络 Phật giáo Thiền tông thực tế đến không nên cho trẻ ăn nhiều pizza láÿ 仏壇 拝む 言い方 Đà Mây trắng có thong dong 仏壇 りん Xuân về trên phố 白佛言 什么意思 Bàn tay mẹ Thực phẩm chống rét Bún chay ngày rằm cuối thu đi thưởng trà ở tâm trà quán bên