GNO - Một chiếc thuyền nan cứ mãi lững lờ trôi trên dòng sông sanh tử. Một diễm phúc đời con khi làm một lữ khách du phương trên chuyến đò của thầy.

	Một người lái đò, một người lữ khách

Một người lái đò, một người lữ khách

Người lái đò - Ảnh minh họa
GNO - Một chiếc thuyền nan cứ mãi lững lờ trôi trên dòng sông sanh tử. Một diễm phúc đời con khi làm một lữ khách du phương trên chuyến đò của thầy. 

Một mái chèo, hai cánh tay thầy lèo lái chiếc thuyền nan vượt qua những thác ghềnh, sóng gió để đưa con thoát khỏi những dông bão của trường đời.

 Một chú tiểu ngộ nghĩnh đáng yêu bên một nhà sư hiền từ đức hạnh, người cho con nghị lực khi con buồn chán, thất vọng trong vai làm người lữ khách. Một tiếng nói thủ thỉ bên tai trong những đêm buồn. Thầy dạy con đừng bao giờ chùn bước: “Người có ý chí phi thường, sức chịu đựng phi thường thì mới làm được việc phi thường”.

Một tâm hồn nhỏ bé đang mở rộng cõi lòng để đón nhận ngọn lửa niềm tin cháy bỏng từ sự truyền trao của một người lái đò đang cố sức đưa người lữ khách tiếp đáp bờ bên kia. Một người đã ngã gục trên chặng đường, hai người, rồi ba người thấy chán nản chấp nhận bỏ cuộc, nhưng người vẫn vững mái chèo để cho con an lòng mà tiếp tục bước đi.

Thời gian trôi! một chú tiểu trở thành một nhà sư.

Con xa thầy từ thuở ấy! Nghiệp quả nhân duyên và vòng xoay của tuần hoàn tạo hóa. Con đã xa thầy! Một người lữ khách đã quên ông lái đò và chiếc thuyền nan trên dòng sông. Con chẳng muốn thế đâu! Hoàn cảnh, áp lực đã đưa con xa thầy mãi mãi.

Giờ đây con không biết ông lái đò năm xưa có còn nhớ đến người lữ khách kia không? Quá khứ đã cho con những bước chân vững chãi ở hiện tại nhưng vẫn phủ đầy cát bụi thời gian, dòng tâm thức hay trong suy nghĩ dù chỉ là một ý niệm nhỏ nhoi con luôn nhớ về thầy.

Con sợ hãi, lo lắng và suy tư đôi điều vớ vẩn chỉ vì một câu nói hai dòng tư tưởng trái nghịch, con và thầy đã xa nhau. Một cuộc đời, hai kiếp người, con và thầy chỉ biết nhìn nhau với ánh mắt lạ lùng và nuối tiếc.

Một bức thư năm ấy: “Dù con đang ở phương trời nào thì thầy vẫn mãi nhớ đến con, hãy trở về dù chỉ một lần con nhé!”. Một nỗi buồn, hai dòng nước mắt con đã rơi, sự tiếc nuối, nỗi cô đơn thương cho người lái đò vẫn mãi trông chờ người lữ khách ngoái đầu nhìn lại.

 Chiếc thuyền nan trên dòng sông sanh tử, người lái đò vẫn ngày đêm lèo lái, chấp nhận và hy sinh đời mình để tiếp bước đưa lữ khách sang sông. Một nỗi lòng, hai dòng tâm thức thuận chiều con đã hiểu và biết rằng phải trở về thăm lại nguồn xưa, như người lữ khách trở lại bến đò sau nhiều năm tha phương xứ lạ.

Giác Minh Luật


Về Menu

Một người lái đò, một người lữ khách

gia lai húy kỵ lần thứ 10 cố ht thích 出家人戒律 hái Thói hoa thuong thich thien phuong Phật giáo 水天需 su van hanh ai cung co mot thoi tuoi tre mot khi ban cho di Hơi Bì cuốn chay Ung thư đại trực tràng gia tăng ở tuoi chom gia nhin lai mot quang duong hat mai cau hat binh an y nghia dang huong buc To trải lòng của một tu sĩ về tệ nạn sống sao cho vừa lòng nhau hòa thượng thích phước quang 1908 CÒn bài trừ sắc thái mê tín chùa nghĩa phú bạn có tin Hãy thương mẹ nhiều hơn mục đích cuộc đời là g ì sống sao cho vừa lòng nhau biệt nghiệp và cộng nghiệp tuoi tre voi van de ho then phai 8 cách giữ cho tim khỏe mạnh 9 loai nhan duyen điều bạn chưa biết về lumbini Chất xơ từ ngũ cốc giúp sống Vĩnh Phúc Tưởng niệm cố Đại lão Cao Huy Hóa kể chuyện Đất lành HÃ n sát sanh và những hậu quả từ góc nhìn no Đức tin mầu nhiệm chua vinh khanh chua tram gian 3 cay choi quet sach moi au lo di tim tu nga cua thoi dai moi Tập thể dục thế nào để giảm cân vấn đề hộ niệm cho người sắp lâm hoa thuong thich thanh chan 1905 chùa vĩnh khánh 慈恩传 敕命玄奘法師充任上座 宗教五寶