Cái nắng hoàng hôn những ngày hanh hao cuối mùa không gay gắt nhưng đủ khô sắt trongnỗi nhớ. Giờ này, ở quê nhà, giữa những mênh mông nước trắng, biết khói bếp nhà mình chiều nay có len được qua mái rạ tỏa lên?

Mùi khói bếp sau lũ

Cái nắng hoàng hôn những ngày hanh hao cuối mùa không gay gắt nhưng đủ khô sắt trong nỗi nhớ. Giờ này, ở quê nhà, giữa những mênh mông nước trắng, biết khói bếp nhà mình chiều nay có len được qua mái rạ tỏa lên?

Con lớn lên giữa những cánh đồng quê quanh năm nồng nàn mùi bùn nước, mùi cá tôm. Cánh đồng trú phú và hiền hòa ấy nuôi người dân quê mình bao đời nhưng cũng chính nó làm đôi bờ vai mẹ thêm oằn và đôi mắt thêm sâu quầng vì lo lắng.

KB.jpg

Ảnh minh họa

Ngày nắng, mồ hôi mẹ mặn mòi rơi thấm đất. Ngày mưa, nước mắt mẹ nhạt nhòa trong nước lạnh. Mỗi năm, mỗi mùa mẹ lại ngước mắt trông trời, trông mây mong sao cho vụ này bão yên mưa thuận.

Cứ thế, mấy mươi năm đời mẹ là những lo toan nhọc nhằn. Những đứa con của mẹ ngày tắm trên sông, đêm về tắm trăng trên bãi, lớn lên hồn nhiên như cỏ cây mà không biết nỗi lo của mẹ. Con đã hiểu tại sao những mái bếp quê mình chỉ lợp lá, lợp rơm rạ. Sau mỗi trận bão lớn mái bếp mới lại được dựng lên. Những mái bếp đơn sơ thơm cay mùi khói dân dã ấy để lại trong con nỗi nhớ biết bao nhiêu.

Con đã quen với những mùa bão lũ quê mình. Có khi đang đêm, cả nhà chợt thức giấc đã thấy nước mấp mé đầu giường. Điện mất, củi ướt nhẹp, thay vì bếp lửa đỏ hồng ấm áp là cái lạnh giá trong nước, trệu trạo nhai miếng bánh mì trong cơn đói thắt lòng. Đôi mắt mẹ gầy thâm quầng nhìn những chiếc lưới đang vung lên bắt cá ngay trước cửa nhà.

Nơi ấy, hôm qua là đồng, là cây cối, hôm nay chỉ còn một màu nước mênh mông. Chao ôi, những lúc như thế con chỉ thấy thèm hơi cơm, thèm cái cảm giác nóng bừng bừng trên má mỗi khi ngồi sát bếp rạ mẹ đang đun nấu.

Sau những ngày lũ, niềm vui lớn nhất với con chính là được ngửi thấy mùi khói, dù củi mùn ẩm ướt làm mắt mẹ cay xè, dù bữa cơm chỉ là những hạt thóc ẩm được xay sàng qua loa và cái mùi mốc còn bốc lên trên bát cơm con bưng ngang mặt. Bát cơm ấm áp và hạnh phúc đơn sơ giữa những ngày khốn khó. Giữa những lúc sóng gió nhất, hạnh phúc chỉ đơn sơ là vậy.

Mẹ còn nhớ mùa lũ năm ấy, mẹ đã phải đục mái nhà để leo lên đó ngồi tránh nước. Mưa vẫn quất trên đầu, đêm tối mịt mùng và tiếng nước oàm oạp xung quanh. Mẹ bảo con cầm tấm nilông đội lên đầu và chờ mẹ một lát.

Mẹ lần xuống dưới nhà, con ngồi đợi và chực khóc, không phải bởi nỗi sợ đêm tối mà vì làn nước trắng đang càng lúc càng dâng cao mà mẹ chưa thấy trở lại.

Lát sau, mẹ hì hục đến với cái túi trĩu nặng sau lưng, thì ra là bao thóc ướt cuối cùng trong nhà. Mẹ cố cứu lấy bao thóc để cả nhà có cái lót dạ những ngày sắp tới. Giữa những sợ hãi âu lo, nụ cười  mẹ đẫm nước mưa: "Có sợ lắm không con?”. Sự bình thản ấy, con biết mẹ có được bởi mẹ đã quá quen với những lần như thế này. Con dần cũng trở lên quen nếp mưa bão mỗi mùa mà không còn biết sợ nữa. Điều con sợ nhất là khi xa mẹ mà thôi.

Sau những ngày nước ngập, cảm giác hạnh phúc nhất là lại được trở về nhà dù giữa những cột kèo và cây cối ngổn ngang. Mái bếp tạm bợ được dựng lên, bữa cơm thổi vội vàng. Thương quá làn khói mong manh vừa tỏa từ bếp củi mãi mới nhen được, làn khói yếu mỏng manh lan giữa trời chẳng biết đi đâu về đâu. Mùi ướt át còn chưa tan giữa bếp lửa còn âm ẩm nước.

Con xa nhà đi học, cứ đến mùa lại khoắc khoải nỗi nhớ quê. Nơi thành phố đỏ bếp than, xanh bếp gas, nồng nặc mùi phố thị ồn ào không có mùi khói rơm rạ quê mình.

Đêm nay, khô hanh hao cuối thu, còn mơ về vạt khói trắng bay lên ấm áp giữa nước lũ đang lên. Mẹ ạ, con nhớ mẹ, nhớ mùi khói bếp sau những ngày mưa!

Đình Mạnh (Theo Tuổi Trẻ)


Về Menu

Mùi khói bếp sau lũ

già 大安法师讲五戒 有人願意加日我ㄧ起去 加持成佛 是 Ä 大法寺 愛西市 L០å åˆ å ペット僧侶派遣 仙台 做人處事 中文 Giảm cân dù ít vẫn tốt cho sức khỏe น ยาม ๕ 印手印 機十心 thú 白骨观全文 空寂 同朋会運動 北海道 評論家 สรนาาใสย สงขฝลล tảng đá có nặng không บวช お仏壇 飾り方 おしゃれ phat giao ton giao cho tat ca moi å å Ngàn năm giọt nước có buồn không ร บอ ปก cha me va con cai la moi nhan duyen tu kiep truoc 达赖和班禅有啥区别 宾州费城智开法师的庙 ï¾ ï½ ï¾ ï¼ 在荐福寺学习过的当代诗人 康 惡 彿日 不說 To Món chay từ đậu gà cho mùa chay đủ 僧秉 Phật トO truyện thơ vua chó lông bạc ÏÇ 空中生妙有 临海市餐饮文化研究会 và hoi huong 大劫运数周备 nhìn 白骨观 危险性 đau