Hôm nay ngày cho tôi được nói lời TRI ÂN đến quý thầy cô giáo đã dìu dắt chúng tôi nên người
Mười ba năm gặp lại cô

Hôm nay ngày cho tôi được nói lời TRI ÂN đến quý thầy cô giáo đã dìu dắt chúng tôi nên người.

Trong những ngày này các bạn học sinh đang chọn những món quà đặc sắc và ý nghĩa nhất để dâng tặng thầy cô giáo nhân Ngày Nhà giáo Việt Nam 20 - 11. Tôi vẫn nhớ năm mình học lớp 5 Trường Tiểu học Hải Thiện. Ngày Nhà giáo Việt Nam năm đó cả lớp cùng nhau mua hoa và quà thăm cô giáo chủ nhiệm.

Tôi ước gì mình có được hai ngàn đồng để có thể mua một đóa hồng đến tặng cô Luyến chủ nhiệm - cô giáo tôi thần tượng nhất từ lớp một đến giờ. Trưa hôm ấy tôi về nhà năn nỉ xin mẹ tiền, mẹ tôi không đành lòng khi thấy tình cảm con trai dành cho cô giáo nên phải đi đoong bốn loong gạo đổi lấy hai ngàn đồng cho con.

Tôi vô tình đến nổi không thấy mẹ lo lắng vì nhà sắp hết gạo mà lòng tôi lúc ấy hưng phấn hẵn lên, trái lại tôi mừng rỡ vô cùng vì được cùng các bạn đến thăm cô giáo với đóa hồng trên tay. Cô giáo tôi là vợ của thầy Hiệu trưởng Nguyễn Ngọc Thanh - người thầy quá nghiêm khắc, nghiêm khắc đến nỗi không đứa học trò nào dám thưa thầy một câu mặc dù chúng tôi cũng rất thương thầy, trái lại cô tôi là người dịu hiền, gần gũi thương yêu học trò vô hạn.

Năm 2007 có dịp về quê thăm gia đình, tôi ghé thăm nhà cô sau mười ba năm gặp lại cô tôi mừng rỡ, thấy cô vẫn trẻ, giọng nói từ tốn như ngày nào. Tôi hỏi: "cô nhớ em không"? Cô nói:" Có phải em Đăng đây không"? Người ta thường nói "Nhớ mặt nhưng mà quên tên, không hiểu sao cô tôi lại nhớ tên nhưng quên mặt tôi nhỉ?"

Tôi giật mình với lời bộc bạch ngấn lệ rưng rưng trên khóe mắt cô, cô nói tiếp trong lần đi dạy trên đường về cô bị tai nạn giờ cô lúc nhớ lúc quên, rồi sau đó một cơn tai biến bất ngờ đến với cô ... và mới ngoài 40 tuổi thôi mà một người vốn rất nhanh nhẹn, tháo vát, hết lòng vì học sinh thân yêu như cô tôi....mà giờ đây phải chịu rời bảng đen phấn trắng.

Chia tay cô ra về mà tôi cảm thấy có một điều gì đó khó tả khi hai mắt cứ cay cay...Với tôi một cô giáo quá vĩ đại suốt đời đưa bao chuyện đời đưa bao chuyến khách sang sông...không có một lời than vãn và bây giờ hoàn cảnh như thế mà cô tôi vẫn vui sống với những ngày tháng còn lại...

Thương mến cô vồ cùng!

Hôm nay ngày cho tôi được nói lời TRI ÂN đến quý thầy cô giáo đã dìu dắt chúng tôi nên người. Tôi xin nhắc lại một đoạn trong bài hát lời của Viễn Phương nhạc: Nguyễn Ngọc Thiện

Ngày đầu như thế đó,cô giáo như mẹ hiền

Em bấy giờ cứ ngỡ,cô giáo là cô tiên

Em bây giờ khôn lớn,vẫn nhớ về ngày xưa

Ngày đầu tiên đi học, mẹ cô cùng vỗ về..."

 

Về Menu

mười ba năm gặp lại cô muoi ba nam gap lai co tin tuc phat giao hoc phat phat phap thien phat giao

nhung thu chung ta danh mat giua vong xoay cuoc m¹ Duyên xưa りんの音色 4 đệ chua phu dung chuong mot phap Giữ 17 Tình î một nguồn lực của dân tộc Ð Ð Ð luâ n lòng biết dừng lại ở phước mình có å ç æžœ dâu le tuong niem huy nhat lan thu 15 co dai lao ht 迴向 意思 tính chất đại thừa trong phật giáo s璽 diễu 墓の片付け 魂の引き上げ 水子葬儀のお礼品とお祝いの方法 ß Về Ä á ng 建菩提塔的意义与功德 Về 7 lợi ích bất ngờ của nước chanh ï¾ ï½ 忍四 仏壇 通販 bí quyết dạy con thông minh của người Lá thư Tổng Biên tập พนะปาฏ โมกข 不可信汝心 汝心不可信 อะระห งส มมาส มพ vỏ táo giúp phòng ung 既濟卦 con ơi tâm sự của một người mẹ cau chuyen nguoi mu so Suối tóc của mẹ cầu nguyệnlà chánh tín hay mê tín Sự 度母观音 功能 使用方法 大乘方等经典有哪几部